Hôm nay Tiêu Mỹ Nhàn chính thức đi làm, sau một thời gian dài nghỉ ngời. Cô sắm cho mình một thân tây phục nữ sang trọng. Trở về với núi công việc liền bắt tay vào một số dự án quan trọng còn tồn đọng, đám người cấp dưới không thể thay cô giải quyết một số chuyện trọng đại. Bắt tay vào dự án mới, tối đến liền đi tiếp khách.
Đèn đuốc rực rỡ trong thành phố che lấp đi những tinh tú trên trời cao của đêm đông lạnh giá. Bên trong quán bar sang trọng, lộng lẫy xa hoa này là nơi Tiêu Mỹ Nhàn thường hay bàn công việc. Thay cho bộ công sở là bộ đồ đen dài xẻ ngực cộng thêm một lớp trang điểm nhẹ nhàng càng tăng độ quyến rũ mê người của Tiêu Mỹ Nhàn, nói cô là một đại minh tinh có thể người ta sẽ tin như chết. Nếu như Tiêu Mỹ Nhàn vấn thân vào màng ảnh không phải các cô ảnh hậu kia phải khóc khô nước mắt sao.
Tiêu Mỹ Nhàn bàn việc rất thành công, vừa bắt tay kí dự án mới liền muốn rời khỏi. Bước ra khỏi bàn xoay người rời đi lại va vào một người đàn ông, khuôn mặt này rất quen chẳng phải Hứa Tiêu cánh tay mặt của Trình Thiếu Phong, Hứa tổng.
Nêu cô có thể nhận ra hắn ta vậy chẳng phải hắn cũng nhận ra cô. Biểu tình cô có chút cứng ngắc, thấy đối phương bất động thanh sắc ra dấu cho cô tiến lại bàn hắn.
Ngồi đối diện Hứa Tiêu, cô không biết anh ta đang nghĩ gì liền cẩn thận quan sát để xem người đàn ông này có điểm nào thu hút Chiêu Hòa nhà cô. Thật sự đây là người đàn ông thanh lịch, ôn nhu khiến người ta đáng tin tưởng thì ra loại người như thế này lại quyến rũ được Chiêu Hòa.
"Phu nhân, Phong thiếu chắc không thích hình ảnh này đâu." Hứa Tiêu cười nói.
"Liên quan đến anh? Nếu nhàn rỗi như vậy sao không đi lấy lòng Chiêu Hòa, à, hay là đang ở đây tìm tiểu tam." Tiêu Mỹ Nhàn đầy châm chọc nói.
"A, không phải nha, phu nhân đừng có đi tuyên truyền khắp nơi thật không tốt đâu, cô đên đây làm gì tôi cũng đến như thế a." Hứa Tiêu bối rối, đụng phải đối thủ miệng lưỡi không phải vừa.
Đang mãi nói chuyện với Hứa Tiêu thì điện thoại lại reo, nhìn vào màn hình Tiêu Mỹ Nhàn muốn bật ngửa. Chết tiệt, từ khi nào Phong thiếu kia đã đổi được màng hình đại diện cô thành của hắn. Nhìn thấy bốn từ ' ông xã đại nhân' Hứa Tiêu bật cười lớn khiến cô xấu hổ không thôi, thật mất mặt về nhà liền dạy dỗ tên ác ma này.
"A.."
"Em biết bây giờ là mấy giờ không, tôi có nói em được đi quá 12 giờ sao, mau trở về ngay.".
truyện kiếm hiệp hayChưa kịp nói gì đầu dây bên kia đã cắt ngang, giọng nói trầm ấm kia không mấy vui vẻ nói xong liền cúp máy, không để cô kịp phản bác.
"Phu nhân nên trở về là hơn, tránh để Phong thiếu nổi giận đến tìm tôi chất vấn, tôi gánh không nổi cơn thịnh nộ kia."
Tiêu Mỹ Nhàn cuối đầu chào hắn rồi vội vã ra ngoài, Lưu Hổ đã đợi sẳn bên ngoài, nhanh chóng lên xe trở về, vừa, vừa bắt đầu lại công việc cũng thật sự rất mệt mỏi muốn về nhà ngủ một giấc thật thoải mái. Nhưng không, ác ma đang đợi ở nhà.
Vừa bước vào nhà liền thấy Trình Thiếu Phong đang ngồi trên ghế dài, tay nâng ly rượu đỏ, khuôn mặt âm trầm không rỏ vui hay buồn. Không khí trầm lắng đáng sợ, khiến Tiêu Mỹ Nhàn lạnh sống lưng, thừa biết ác ma không vui chẳng có cách nào khác là lấy lòng hắn mới mong được yên bình qua đêm nay.
"Phong thiếu, anh còn chưa ngủ sao?" Tiêu Mỹ Nhàn tiến đến gần, kề sát tay hắn nói nhỏ, tiện thể mang ly rượu trên tay hắn đặt xuống bàn.
"Em biết thế nào là quy củ không, phụ nữ ở bên ngoài quá 12 giờ đêm rất nguy hiểm." giọng nói trầm khan vang lên, ánh mắt Trình Thiếu Phong như lữa đốt đặt trên ngực Tiêu Mỹ Nhàn: "Lại còn ăn mặt như thế này."
"Không a, em là đi bàn công việc không có ý gì khác đâu, Phong thiếu anh đừng nghĩ quá xa." cô vội vàng đưa ra lí do, sợ chọc giận hắn không biết chuyện gì xãy ra.
"Từ giờ phải tuân thủ quy định, đặc biệt không được ăn mặt như thế này ra bên ngoài."
Gì chứ, như vậy chẳng khác nào hắn biến cô thành nữ tu. Từ trước đến giờ Tiêu Mỹ Nhàn cô quan trọng là đẹp, hơn nữa cô làm trong giới truyền thông trước tiên phải để người khác ngắm sau đó mới nói đến chuyện tiếp theo.
"Trả lời!"
".. được..". Cô rất không có khí tiết mà hàng phục ác ma.
"Ngoan lắm"
Sau đó ác ma cao lớn kia hướng ngực cô mè nheo thật không còn nữa điểm nổi giận, trở về làm con mèo con nhhỏ đòi chủ nhân vuốt ve.
"Bất quá khi có hai người, tôi lại rất thích em mặc như thế." vừa nói bàn tay hắn lại không an phận vuốt ve khắp cơ thể cô.
"Phong thiếu, em mệt rồi cần được nghĩ ngơi đó." Tiêu Mỹ Nhàn cự tuyệt đẩy hắn ra.
Phong thiếu cũng không có giận dữ. "Được đi ngủ thôi." Bàn tay liền nhanh chóng ôm lấy eo nhỏ vác cô lên vai mà bước.
"Có thể hay không đừng vác em như vậy! Rất khó thở đó!"
Nằm vắt trên vai hắn cô liền rảnh rỗi không có việc gì để làm, lại hiếu kì nhìn đến cái tai đang đỏ của hắn mà tò mò, tay nhỏ đưa lên nhéo nhó lỗ tai hắn.
"Phong thiếu, tai anh sao đỏ a. Còn nóng nữa."
"Bốp" Trình Thiếu Phong vỗ mạnh cái mông cô gái không an phận.
"Bớt quậy đi." cưng chìu nói.
Mệnh lệnh nhanh chóng được thực hiện, Tiêu Mỹ Nhàn không nghịch dại nữa, bất quá mĩm cười nhìn cái tai đỏ của hắn.
Chuyện trên giường nhà cô thật sự mà nói rất phiền phức, tướng ngủ của người đàn ông này rất xấu, tứ chi lúc nào cũng ôm chặt lấy cô, cứ như cô là cái gối ôm để hắn ta chèn ép. Để hôm sau người cô vô luận chổ nào cũng đau nhức, nhưng mà ác ma khủng bố trên giường không biết ngừng nào lại trở thành người đàn ông hoàn toàn khác. Cực kỳ ôn nhu, chăm sóc cô từng chi tiết nhỏ, chỉ cần không có việc gì làm lại kéo cô về nhà giống như con mèo con làm nũng bám dính lấy Tiêu Mỹ Nhàn, đôi khi cô cảm thấy rất phiền nhưng lại thấy vô cùng ấm áp.
Đang chuẩn bị cuối năm, công việc càng lúc càng bận rộn. Thời gian cả hai gặp nhau ở nhà ngoại trừ buổi tối hầu như đều không thể gặp. Mặc dù bận rộn nhưng mọi hoạt động của Tiêu Mỹ Nhàn Trình Thiếu Phong điều nắm rõ trong tay. Không phải vì bận rộn mà không quan tâm đến cô, bên cạnh Tiêu Mỹ Nhàn lúc nào cũng có Lưu Hổ bảo vệ khiến hắn vô cùng an tâm.
Cuối năm Tiêu thị lại cso một dự án tuyên truyền phim mới cần phải đấu thầu, nhà tài trợ cho dự án mới chính là Hắc Hải. Điều quan trọng là công ty đối thủ lại thực lực hơn Tiêu thị, họ kê giá cao hơn 3% điều này khiến cô khó xử. Đơn giản cô có thể nói với Trình Thiếu Phong về việc hợp tác, nhưng Tiêu Mỹ Nhàn rất không thích nhờ vã. Cô dồn toàn bộ tâm huyết để xây dựng bảng kế hoạch hoàn mỹ cho dự án phim, chính thức công khai đến thuyết phục Phong thiếu.
Tổng bộ công ty Hắc Hải vô cùng rộng lớn, đây là bộ mặt trong sạch của Hắc Hải Bang, người nhà Trình gia hắc bạch lưỡng giới điều lớn mạnh. Đây là lần đầu tiên cô đến công ty đối phương không phải với danh phận Trình phu nhân mà là giám đốc công ty đối tác.
Rất mai lần này đến cùng một số nhân viên trong công ty, Tiêu Mỹ Nhàn cũng không cần quá ngại ngùng. Ngồi đối diện Trình Thiếu Phong trong phòng họp rộng lớn, hẳn tiêu soái trong bộ vest phục, điềm đạm lại uy nghiêm ra dáng một ông chủ cao cao tại thượng. Tiêu Mỹ Nhàn cũng không kém phần khí thế.
"Phong thiếu, ngài xem xong bản hợp đồng cảm thấy thế nào?" Tiêu Mỹ Nhàn mở to mắt nhìn chằm chằm Trình Thiếu Phong.
"Cô thử nói xem tại sao chúng tôi phải đồng ý kí kết hợp đồng với Tiêu thị trong khi bên phía Hoành thị ra giá cao hơn 3%."
"Tôi tự tin dự án của chúng tôi có thể thực hiện trong thời gian ngắn, thu lại lợi nhuận cao cho Hắc Hải về mảng truyền thông gấp nhiều lần so với Hoành thị."
"Vậy cô không nghĩ sẻ nâng giá lên?" Trình Thiếu Phong nhướng mày về phía Tiêu Mỹ Nhàn,
"Không." Tiêu Mỹ Nhàn quả quyết đáp.
"Được, hợp đồng tôi sẻ xem xét. Tổng giám đốc Hứa trước tiên đưa các vị Tiêu thị đi dùng cơm trưa, sau đó chúng ta lại bàn cụ thể chi tiết."