Bốn tên hắc y nhân trùm mặt kín đáo bước vào

Có vẻ tên đi đầu là người phóng ám khí, trên thắt lưng hắn giắt hai đoản đao. Ba người đằng sau hai cầm súng một đeo kiếm.

"Các người là ai? Sao lại xen vào chuyện chúng ta?" tên Cao Lãng trừng mắt hùng hổ quát, gân mắt nổi đỏ lòe.

Hắn suy nghĩ cuộc giao dịch hôm nay lẽ ra chỉ có vài người trong tổ chức được biết. Nay lại xuất hiện vài tên ăn không ngồi rồi, thật chẳng đúng. Không lẽ có nội gián?

Từ lúc đám người này bước vào Quỷ Lục Tử nét mặt không mảy may xoay chuyển. Trước ánh mắt và thái độ của tên Cao Lãng đã cho thấy chúng không phải thuộc hạ lại càng không thể là đồng minh đặc biệt sau đòn tấn công vừa rồi. Tóm lại đây rõ ràng là chuyện tốt, có thể nhân cơ hội hỗn loạn mà chuồn đi.

"Nữ nhân kia là người của ta, ngươi bảo ta nên hay không nên xem vào đây?"

Tên hắc y nhân mắt hướng Quỷ Lục Tử, khóe môi cong lên, ánh mắt tự tin cao ngạo.

Câu nói kia hơi chút bất ngờ, nhưng cũng biết là ai rồi a. Xem ra có chút thú vị. Quỷ Lục Tử vốn còn định chuồn đi mà giờ có chút cao hứng.

"Người trẻ tuổi, ngón nghề xem ra không tệ, sao không phô diễn chút tạp kĩ xem sao!" Quỷ Lục Tử hướng tên hắc y nói to

"Ngươi có hứng thú?"

"Đúng a! Để xem trong năm năm ngươi mài ra thứ gì?" Quỷ Lục Tử vừa nói vừa thu kiếm, ngồi xuống chuẩn bị xem mỹ cảnh.

Tên hắc y nhân vẫy tay, một người cầm kiếm tóc trắng bước lên. Liếc qua là biết hẳn là điệu dáng của tên Tư Huyễn.

"Vậy Lâm Cao Lãng để lại cho cậu" tên hắc y nhân đeo đoản đao hạ giọng nói tên kia.

"Được!".

Tên Cao Lãng vẫn đang cao hứng hét toáng "Hôm nay ta phải xẻ thịt uống máu các ngươi", bộ dáng hắn cuồng ngạo, máu xông tới đầu, chỉ sợ mạch máu đầu căng đến không chịu nổi sự chèn ép mà vỡ vụn.

Hắn điên cuồng lao tới, tên Nhất Phàm cũng theo sau. Thoắt cái hai người áo đen liền động thủ. Bên này tên Cao Lãng múa chiếc chày gai tạt liên tục về phía trước, tên hắc y nhân tóc trắng uyển chuyển né tránh rồi bất ngờ lao tới xoay cán kiếm đập mạnh vào cổ tay hắn, chiếc chày trên tay hắn rơi xuống, nhưng nhanh như chớp hắn dùng tay kia chụp lấy thúc từ dưới lên, thanh kiếm trên tay tên kia chặn cái keng, xoẹt ra vài đốm tia lửa li ti.

Bên kia tên hắc y rút hai đoản đao từ thắt lưng chặn rìa chiếc phiến, rồi rút một đao về chém ngang phía đầu tên Nhất Phàm, hắn nhanh chóng hất ra lia chiếc phiến về phía cổ tên hắc y nhân, nhanh như cắt tên kia uyển chuyển ngửa ra sau né đòn, gió phát ra khẽ rung động chiếc khăn bịt mặt. Hai bên giao chiến ác liệt, từng động tác đều tạo thành cơn lốc nhẹ thổi vài cọng tóc màu lục rêu bay lên lướt trong gió.

Thấy có vẻ không ổn tên Lâm Nhất Phàm lên tiếng "thủ lĩ---" liền bị đối thủ cho một cước bay về phía tên Cao Lãng. Tên này còn đang sôi máu vừa nhận không ít đòn, nhưng hắn cũng không phải loại không có não a.

Tình thế bất lợi, nếu mấy tên còn lại động thủ chẳng phải mạng hắn khó bảo toàn sao? Quỷ Lục Tử còn đang ngồi phía sau, nếu không tháo chạy vong mạng như chơi.

Tên Nhất Phàm đã lường trước liền rút từ trong túi hai cục tròn tròn ném xuống đất tỏa khói mù. Qua làn khói hai bóng người vụt đi, Quỷ Lục Tử đứng dậy toan đuổi theo liền bị một cánh tay ngăn lại

"Bạch Hiểu ngươi có ý gì?"

Lúc này tên hắc y nhân mới kéo bịt mặt xuống, giọng đầy tự đắc

"Cô còn nói? Không phải tôi đến đây có khi giờ này cô không còn nguyên vẹn đứng đây a"

Lời Bạch Hiểu thốt ra cũng có lý, chỉ có điều không còn nguyên vẹn? Cái này chưa chắc! Lúc đó Liên Hoa mới rút thanh đoản kiếm thứ hai còn chưa kịp thể hiện đã bị cắt ngang. Duy có điều vẫn khiến cô thắc mắc

"Làm sao ngươi biết mà đến đây?"

Bạch Hiểu hắn nhìn Liên Hoa, gương mặt đen tối đầy ẩn ý

"Vì cô là tiểu khả ái!"

Liên Hoa hừ nhẹ, có lẽ bị hắn gọi từ năm năm trước tới giờ cũng quen rồi.

Đám người phía sau nãy giờ vẫn đứng nhìn hai người tình tứ liền không nhịn được, đứng che miệng phì cười. Duy chỉ có Tư Huyễn mặt mày cau có, khó chịu ra mặt

"Còn cười nữa ta đánh chết các ngươi". Hắn lườm hai người rồi bỏ đi. Cũng đúng a, từ nhỏ tên Tư Huyễn này đã là bạn "thanh mai trúc mã" của tên Bạch Hiểu. Khó trách!

Từ hôm đó tên Lâm Nhất Phàm không xuất hiện gần Liên Hoa nữa.

Xem như cũng trút đi cái gánh nặng, cũng không có lỗ. Nhưng mà "tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa", tên Bạch Hiểu này đột nhiên xách đồ đến nằm lì trong nhà cô.

Sau đó Liên Hoa đã báo cáo lại sự việc cho Lãnh Quân Dao, đương nhiên cả cô và vị 005 kia đều lãnh hình phạt, cô còn báo cáo cả việc tìm ra Tống Bạch Hiểu hơn nữa hắn còn là chủ tịch tập đoàn Salaman khiến Lãnh Quân Dao không khỏi bất ngờ.

(Còn tiếp)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play