Từ hôm rời sảnh tiệc công ty Salaman đã trôi qua hai ngày. Liên Hoa hiện đang ở phòng khám thú y.
"Bác sĩ, xin hãy cứu Luky!"
Giọng một đứa nhóc, nó đang mếu máo mặt tèm lem mũi dãi ướt át nhìn lên Liên Hoa. Cô mới bước ra từ phòng mổ cho một con chó bị tai nạn.
"Được rồi cậu bé! Bạn của em đã an toàn"
Tháo chiếc găng tay còn dính máu đỏ tươi, Liên Hoa sờ nhẹ lên mái tóc bù xù vài cọng còn đang vểnh lên của đứa trẻ.
"Thật.. thật chứ?" Đứa nhỏ tròn mắt hỏi lại, nước mắt còn đang tuôn không ngừng.
Liên Hoa gật đầu, ánh mắt dịu hẳn, trên môi nở nụ cười dịu dàng
"Bác sĩ không nói dối!"
Lời nói chắc nịch của Liên Hoa xoa dịu sự lo lắng của đứa trẻ, cậu bé lau nước mắt. Lát sau đứa nhóc ôm con chó nhỏ ra về, luôn miệng cảm ơn cô ríu rít. Đôi khi chỉ là một sự ủi an thật nhẹ nhàng, đúng lúc sẽ là liều thuốc tốt nhất cho tâm hồn đang dậy sóng. Bỗng nhớ về hình ảnh chú cún tinh nghịch năm nào. Bộ lông trắng mượt, cái đầu nhỏ nhỏ luôn ngóc lên nhìn cô, thỉnh thoảng lại lụi đầu vào mắt cá chân cô. Đêm đó, đôi mắt vô hồn kia khẽ lướt qua dừng lại trên xác con vật nhỏ!
Trời đã khuya, Liên Hoa tháo chiếc áo blouse trắng móc lên gọn gàng, thay trang phục đen, mái tóc dài xanh lục lại thướt tha rủ xuống bờ vai nhỏ nhắn, cuối cùng đeo lên chiếc mặt nạ che khuôn mặt thiếu sức sống. Bác sĩ đã hoàn toàn trở thành một sát thủ ngầm.
Tại căn cứ Hắc Bạch
Một người phụ nữ chiều cao khiêm tốn, dáng đứng hiên ngang từ trên cao nói vọng
"Các huynh đệ của ta! Các người là lực lượng ưu tú đại diện cho niềm kiêu hãnh của Hắc Bạch, nhóm" Huyết Hải "huyền thoại.Hôm nay ở đây ta có nhiệm vụ cần các ngươi phải hoàn thành và Lãnh Quân Dao ta – thủ lĩnh đệ lục cũng sẽ cùng tham gia.Tin tức truyền về thanh gươm của ngài đệ nhất, vị Vua sát thủ huyền thoại đang ở Thị Trấn Ma".Đồng nghĩa với việc nhiệm vụ này có thể sẽ một đi không trở lại.Các ngươi phải chấp nhận cho dù phải hi sinh bản thân, bằng mọi giá đem di vật của ngài đệ nhất về! "Phía dưới một nhóm người mặc hắc y đồng thanh hô dõng dạc" Rõ ".
Thị Trấn Ma là một nơi nằm khuất sau Cánh Rừng Xương Trắng, đã bị bỏ hoang nhiều năm nhưng những tàn tích vẫn còn sót lại. Nghe nói trước đây có người sinh sống nhưng rất kì lạ. Vào đêm nọ, những người ở đây đều biến mất không chút dấu vết. Từ đó dù ngày hay đêm thị trấn đều bị bao phủ bởi một làn sương trắng xóa như thể ngăn cách với bên ngoài. Bình thường chẳng ai dám bén mảng tới đây hay dù có tới cũng không còn mạng quay về.
Đó là theo dồn đại của miệng người, nhưng thực chất những người trong giới sát thủ đều biết đến nơi đây theo một cách khác. Một nơi mà các cuộc giao dịch phi pháp được diễn ra trắng trợn.
Chính vì vậy trước khi nhiệm vụ này được ban hành Liên Hoa đã bị cấm tham gia. Cô là ứng cử viên sáng giá cho chức thủ lĩnh đời thứ bảy. Nhưng là một sát thủ, có lòng tham và sự kiêu hãnh hay chỉ đơn giản là tình đồng đội. Những thứ càng bị cấm cản lại càng lao vào như con thiêu thân. Trước khi nhiệm vụ được ban ra Liên Hoa đã nằm trên mái nhà chờ sẵn, đồng nghĩa cô đã nắm hết thông tin cần thiết.
Một nơi nào đó tại thành phố Sana, căn cứ Maphis.
Truyện Sủng" Chủ tịch Lương! Lần này ông lại giở trò gì đây? "Một người đàn ông cơ bắp sấn tới nắm áo Lương Xích Hữu hét vào mặt
" Không phải tôi đang tạo cơ hội cho cậu sao? "Lương Xích Hữu vẫn điềm tĩnh, có vẻ hắn đã đoán trước điều này
" Cơ hội? Bằng cách đem thanh kiếm của Vua sát thủ vứt ra chợ đen? "Người đàn ông gằn giọng, mắt trợn tròng gân máu đỏ lè nổi lên gớm ghiếc
" Năm năm trước chẳng phải cậu vẫn chưa tiêu diệt được Hắc Bạch sao? Hơn nữa còn thu về thất bại thảm hại. Sự nhục nhã đó hẳn cậu chưa quên đấy chứ? "Hắn tung ra những lời nói khiêu khích, bộ mặt giảo hoạt
" Ông! Đương nhiên tôi không thể quên. Lâm Cao Lãng này có thù phải báo! Nhưng ông đừng tái diễn trò này. Nếu không đến đầu cũng không còn ăn cơm đâu. Ha ha ha! "
Giọng cười điên cuồng, kiêu ngạo của tên Cao Lãng, phía sau hắn là vẻ mặt đắc ý của tên Lương Xích Hữu.
Văn phòng chủ tịch công ty Salaman
" Bên Hắc Bạch và Maphis đã bắt đầu rục rịch thưa chủ tịch! "
" Được! Trò vui như vậy đương nhiên phải tham gia rồi. Thư ký Kim, gọi Hắc Long và Tư Huyễn đến đây. Chúng ta sẽ góp vui cho chúng."
Bạch Hiểu cong môi cười bí hiểm, khuôn mặt hắn lãnh khốc, thâm hiểm báo hiệu sóng gió sắp ập đến.
(Còn tiếp)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT