Mọi người đã về hết, chỉ còn Bạch Hiểu vẫn ngồi lại một mình tại bàn 7, hắn ngoắc một cô nhân viên vào nói gì đó, rồi một người đàn ông tóc trắng đi ra từ quầy tính tiền ngồi xuống chiếc ghế đối diện.

"Hiếm thấy đấy! Cậu cũng còn biết tôi tồn tại sao?" người đàn ông lên tiếng, cơn gió se lạnh khẽ hôn nhẹ mái tóc bạch kim tuyệt đẹp

"Xin lỗi thời gian vừa qua bận quá nên không liên lạc với cậu!" Ánh mắt Bạch Hiểu dừng lại trên tách trà đã nguội lạnh.

"Lần trước đến đây cũng không chịu gặp tôi?" vẻ mặt bất bình

"Lúc đó do hoàn cảnh mà thôi! Kể ra cậu cũng không liên lạc với tôi còn gì?"

"Cậu còn dám nói! Về nước cũng không báo cho tôi một câu, vậy cớ gì tôi phải liên lạc với người như cậu?"

"Thôi cậu bớt giận! Tôi có việc cần nhờ đây!"

"Ra là có việc mới nhớ đến tôi sao?"

"Cậu không giúp?"

"Sẽ không!" liếc nhẹ một cái, mái tóc bạch kim khẽ động "Nói đi!"

"Điều tra giúp tôi người này."

Bạch Hiểu nhoài người đưa một tấm hình bên trong nổi bật mái tóc đỏ rực thu hút, là Xích Lam.

Lại nói đến bản hợp đồng kia. Trước khi diễn ra buổi ký kết Bạch Hiểu đã vài lần gặp đối tác phía KA Queen để giới thiệu, thảo luận về sản phẩm hợp tác và người đại diện khioong ngờ là tên Xích Lam. Có vẻ anh chàng này đã biết thân phận của Bạch Hiểu. Điều này khiến hắn vô cùng khó chịu không khỏi thắc mắc.

Bạch Hiểu nhớ lại lần đầu gặp Xích Lam tại nightclub Dala A&B. Lúc đó là tên này đến tự giới thiệu rõ là có ý tiếp cận hắn, lúc sau thì xảy ra những chuyện liên quan đến Lili và cô gái bí ẩn kia. Phải chăng Xích Lam đã biết lai lịch thật của hắn là con trai chủ tịch tập đoàn Shala nên mới có ý tiếp cận?

Con người này thật không đơn giản! Kẻ địch đã động, do dự là chết chìm. Từ đây từng bước đi đều phải cẩn trọng.

* * *

Vài ngày sau tổng công ty – tập đoàn Shala

"Bạch Hiểu, thư ký Kim nhắn anh lên phòng chủ tịch", một nhân viên nhòm qua cửa nói lớn

"Được! Cảm ơn cô!"

Bạch Hiểu dừng ngón, nhấn vào chữ lưu, nhấp ngụm café, đứng dậy bước đi.

Phòng chủ tịch.

"Bạch Hiểu, con là người phụ trách quản lý những bản thảo mới của phòng thiết kế đúng không?, Một người đàn ông trung niên đang tựa người trên chiếc ghế xoay, mắt nhắm nghiền.

" Đúng, thưa chủ tịch "Bạch Hiểu đứng nghiêm chỉnh, phong thái một nhân viên cấp dưới.

" Trước khi đưa qua bên KA Queen còn ai phụ trách? "

" Ngoài tôi thì chỉ còn vài nhân viên thiết kế "

Ngài chủ tịch vẻ suy tư, mặt nghiêm trọng

" Không còn gì nữa, con về phòng làm việc đi "

Bạch Hiểu bước ra khỏi phòng, đóng nhẹ cánh cửa, vẻ mặt hắn khó hiểu. Từ sáng đến giờ trong công ty mọi người vẫn luôn có ánh mắt rất kỳ lạ, lại thêm xì xầm to nhỏ. Cũng đã quen với hình ảnh như vậy, nhưng hôm nay có vẻ không bình thường.

Giờ nghỉ trưa, tại phòng kinh doanh, văn phòng trống vắng, mọi người đều đã ra căn tin dùng bữa.

Bạch Hiểu vừa mới kết thúc công việc buổi sáng, hắn vươn vai, bẻ cổ cái nhẹ, vài đốt xương kêu" lụp.. cụp.. ". Hắn vuốt mặt rồi mở điện thoại lên theo thói quen.

" Tập Đoàn KA Queen Yêu Cầu Tập Đoàn Shala Bồi Thường Hợp Đồng Khủng.. "

Đập vào mắt dòng thông tin hóng nổi. Khắp các trang mạng đều tràn lan, có vẻ vụ việc vừa chỉ mới xảy ra trong sáng nay. Bạch Hiểu mặt lo lắng, nhấp vào một đường link, giọng nói vang lên

" Theo như thông tin chúng tôi có được từ bên phía tập đoàn KA Queen, tập đoàn Shala đã vi phạm hợp đồng vì đạo nhái các sản phẩm của các công ty nhỏ khác trong nước, sau đây là bài phỏng vấn tổng giám đốc tập đoàn KA

"Xích Lam tiên sinh, hiện giờ khắp các trang báo, mạng đều đang xôn xao về bản hợp đồng của tập đoàn các ngài cùng tập đoàn Shala, ngài có thể cung cấp cho chúng tôi thêm thông tin chi tiết không?"

"Ừm.. Vâng, bản hợp đồng ký kết cùng Shala thực ra do tôi phụ trách, từ những sản phẩm chất lượng và uy tín lâu năm của Shala chúng tôi đã tin tưởng và hợp tác cùng họ. Nhưng không ngờ những sản phẩm mới mà Shala hợp tác với chúng tôi trong bản hợp đồng lại là sản phẩm" ăn cắp "nhờ chèn ép những công ty nhỏ yếu thế hơn..."

Bạch Hiểu vừa xem vừa hoang mang không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng đây chắc chắn là rắc rối lớn, hắn vội cầm điện thoại chạy bước nhanh, cánh cửa kính bị kéo vội đập mạnh trước mặt đám nhân viên vừa về đến hành lang.

Một lúc sau, Bạch Hiểu bước ra từ phòng chủ tịch, mặt không chút cảm xúc. Hắn đi thẳng xuống bãi đậu xe phóng về, trên đường không khỏi vẻ mặt trầm tư, ngón tay liên tục gõ vô lăng, môi cắn chặt, mím lại.

(Còn tiếp)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play