Tôi cố gắn bò dậy, nhìn mấy ánh mắt nhiều chuyện nhìn xuống tôi của bọn cùng lớp.

Tôi giơ ngón giữa lên hướng từng đứa, cuối cùng bọn nó cũng quay đầu lên.

Định đấm lại hay mắng nhưng mà tôi không nỡ đành thôi.

Dạo này hình như thích nó mỗi lúc một nhiều rồi.

Cả tiết tôi im lặng không lên tiếng thử xem 'nàng' có thương sót tôi không, kết quả là không.

Người gì đâu thật tàn nhẫn quá đi mà.

"Mẹ nghe nói con đánh nhau vì một đứa con gái?"

Mẹ tôi nhấp ly sâm banh nhìn tôi tỏ vẻ không vui lắm.

Vì tôi còn là học sinh và là đứa con của Đảng nên tôi với tay lấy ly nước lọc bên cạnh uống.

"Cậu ấy bị người khác hiểu nhầm là bạn gái con nên mới bị đánh."

"Hừ, thói chăng hoa lây truyền qua đường sinh sản!"

Mẹ tôi nghe thế thì liếc mắt nhìn về phía bố tôi nói, bố tôi như bị mắc nghẹn uống vội cốc nước lạnh kế bên.

"Nếu con thích một người không cùng tần lớp thì sao?"

Tôi vừa cho thịt nướng vào rau cuống thành một gỏi cuống thật to.

Chấm nước mắm làm, cho vào mồm thì nghe mẹ nói.

"Mẹ không đồng ý cho cô gái đó bước vào nhà.."

Tiếp theo là một ngàn câu nói về môn đăng hộ đối của mẹ bị lượt bỏ

Tôi cầm khăn giấy bên cạnh lao, nốc một hơi cạn ly nước lọc. Thật là chả còn hứng ăn.

"Con đâu có bảo là con gái."

Sau đó tôi bỏ một câu nói ở lại rồi lên lầu.

Bỏ lại đằng sau là tiếng ho dữ dội vì bị nghẹn của bố tôi và tiếng quát lớn của mẹ tôi.

Bởi vì tôi là con một, nên mẹ hay trêu là đẻ tôi ra mẹ đau như cắt ngàn khúc ruột vậy nên mong sau này tôi lấy vợ sớm, để tặng cho bà mấy đứa cháu nhìn vợ đẻ đau rồi ở cữ để biết nổi đau của bà.

Dạo này tôi cứ bị mất ngủ, à mà tôi vừa lấy điện thoại Lưu An để add Zalo và lưu số điện của nó sáng nay, Chả biết con gà cùng bàn đang làm gì giờ này nữa, nhắn mãi mà không thấy trả lời không nhẽ hết tiền điện thoại chăng?

Tôi gởi qua máy nó cart một trăm ngàn, đợi một lúc cũng không thấy trả lời.

Không lẽ nó bận gì sao? Nhìn đồng hồ kim giờ chỉ vào một giờ sáng, giờ này mà còn làm gì nữa mà bận?

Tôi ngáp ngắn ngáp dài, sạc điện thoại đi ngủ quyết định mai tìm nó tính sổ.

Thế mà hôm sau nó cũng không đến lớp, thầy Ân bảo mẹ nó bệnh nên xin nghỉ.

Chả hiểu sao trong lòng thấy lo lo, chạy xe đến nhà nó tìm thì thấy cửa đã bị khóa ngoài, gọi hỏi thầy thì bảo không biết bệnh viện mẹ nó nằm ở đâu.

Thế là tôi quyết định ngồi trước cửa nhà nó đợi.

Có thể sống ở đây đều là công nhân, nên đường giờ này ít ai qua lại.

Tôi nhìn trời, bên ngoài mưa rơi tí tách miền bắc thì ngày một lạnh hơn, tôi cứ nghĩ bản thân sắp cóng chết ở đây rồi.

Thì cuối cùng nó cũng xuất hiện, cả người nó đều ướt đẫm tóc bết dính vào mặt trong xấu chết đi được.

Mặc dù tôi cũng lạnh lắm, nhưng vẫn muốn làm anh hùng thế là tôi đem cái áo khoác ấm của mình khoác lên người nó, Lưu An nhìn tôi như thằng bệnh vậy sau đó nó mở cửa đi vào.

Tôi cũng bước vào theo sau nó, thuận tiện đóng cửa lại kẻo mưa tạt vào.

Nhà đúng là nhỏ thật, nhưng sạch sẽ và ngăn nắp lắm.

Ngồi xuống bên chiếc chiếu bông cũ, tôi còn nghe được mùi hương thoang thoảng của nước xịt phòng.

Nó vào nhà tắm thay quần áo, tôi ngồi thẳng lưng nghiêm chỉnh lướt điện thoại.

Một lát sau đợi nó ra khỏi phòng tắm, thì tôi đã tự nhiên nằm lăn ra chiếu rồi.

Nói thật là dạo này cột sống cứ bị đau, cổ cũng mỏi mệt nữa.

"Nhà hơi bé, mà mày làm gì ở đây?"

Còn không bằng phòng tắm nhà tôi, nghĩ thế thôi chứ tôi nào dám nói ra miệng.

"Nghe bảo mẹ mày ốm, tao thay mặt lớp đến thăm."

Thật muốn nói là lo cho nó nhưng ngại nói thành lời quá, nó nhìn tôi không nói gì, ánh mắt nóng bỏng quá làm tôi ngại như ngáo ngơ nhìn nhìn lên trần nhà.

Lưu An rót cho nó cốc nước, cả người nó thơm mùi sữa tắm, tôi phải cố kìm nén máu mũi để cho chảy ngược lại vào tim.

Ơ mà dừng khoản chừng là 2s tôi thấy tay nó bị trầy một lỗ lớn, da đỏ ửng lên.

"Mày bị làm sao đấy?"

Tôi lấy hộp sơ cứu y tế mini trong balo ra, sát trùng vết thương rồi băng lại cho nó. Cả quá trình nó đều chỉ nhìn tôi mà không than đau tiếng nào.

"Mày thích tao à?"

Tự dưng nó hỏi tôi làm tôi sững người, mặt đỏ như quả cà chua chín.

Tôi rút tay lại, cầm balo mở cửa vụt ra ngoài.

Tôi chạy thụt mạng, trời còn phù hộ khi tôi chạy nhanh mà không bị té sấp mặt, gương mặt đẹp trai này mà rách chổ nào thì giết tôi chết còn hơn.

Cả ngày hôm đó tôi luôn trong trạng thái như con gái mới lớn, cứ nghĩ đến câu đó là mặt lại đỏ au.

Từ cắn môi, cắn gối, đến cả cắn móng tay tôi đều làm qua một lần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play