Hừ


Có thử cách mấy thì tôi vẫn không thể thoát khỏi cảm giác rằng bể bơi này giống như một cái nhà kính lớn bằng nhựa. Sau khi tắm rửa xong rồi đắm mình trong làn nước, tôi thấy mình như chậu rau trồng thủy canh, hai chân biến thành rễ cây nổi trôi lững lờ.


Không có nhiều vị khách đến đây lắm, có thể vì thôn Lưu Gia vốn là chỗ hẻo lánh, tin tức về khu nghỉ mát này chưa lan xa, hoặc cũng có thể vì các trường tiểu học, cấp hai cấp ba vẫn chưa được nghỉ, hoặc hôm nay là ngày làm việc trong tuần. Tóm lại thì cái hồ bơi khổng lồ này sực nức mùi thuốc sát trùng, người gần nhất cách tôi một khoảng khá xa. Cam Linh ôm phao bơi hình con gấu nâu ngồi ở góc hồ (1), các nhân viên Gia Hưng nghỉ phép chung tạt ngang chào hỏi cô ấy, họ dùng chân đạp nước, ghé vào thành hồ ướt đẫm và thầm thì mấy câu, rồi la hét í ới theo chân bạn bè đi cùng chuyển qua một đầu khác.


Tôi không biết bơi, ôm phao đập tay lung tung trên nước, thò tay vào trong nước cho da nhăn nhíu lại, giơ ra cho Cam Linh xem.

Cam Linh vẫn luôn ngồi ở thành hồ, đôi chân thả trong nước. Tiếng cười đùa ồn ã vang vọng bên tai, những âm thanh trống rỗng mà cao xa quanh quẩn thật lâu trong cái nhà kính to lớn này, đọng lại dư vị dài lâu như cảnh kết thúc của một bộ phim, và tiếp theo sẽ là sự xuất hiện của phần phụ đề dài dằng dặc.


Cam Linh không xuống nước, nhưng rất có thể cô ấy là kẻ duy nhất biết bơi trong số những người có mặt ở đây. Cô ấy ôm phao bơi đẩy vào lưng tôi, tôi bị cô ấy đẩy trong nước như thể bản thân là một cái xác lềnh bềnh trôi tới trôi lui.

Chơi được một lúc thì mười ngón tay tôi nhăn nheo lại như món tàu hủ ky mới ngâm xong. Tôi bọc khăn lông leo lên bờ; Cam Linh đã đi mua hai chai Gào Thét (2), lúc uống xong tôi cảm thấy các ngón tay mình trở về như ban đầu. Tôi súc cái chai rồi vặn nắp, nhúng xuống hồ đổ nước vào.


Cam Linh biết tôi định làm gì, chống hai tay xuống đất, cụp mắt nhìn tôi: "Đừng có xịt vào tôi."

Chơi đánh trận dưới nước với loại chai Gào Thét này thì hợp cực kỳ.


Tôi cảm thấy Cam Linh không được vui vẻ lắm, nhưng nếu tôi nhìn cô ấy lâu một chút thì cô ấy sẽ lập tức làm ra mấy hành động đe dọa, chẳng hạn như giật lấy phao bơi của tôi, cố ý đè tôi xuống nước, hoặc là đẩy tôi ra giữa hồ, khiến tôi lóng ngóng tay chân lết trở về — nhằm đánh lạc hướng sự chú ý của tôi.

Tôi giơ cái chai ra, ngẫm nghĩ: "Yêu ma quỷ quái kia, ta gọi ngươi đó, ngươi có dám đáp lời không?"

Cam Linh lặng thinh nhìn chằm chằm vào miệng chai, rồi chuyển tầm mắt về phía tôi, lại là vẻ mặt u ám, sầm sì nhiều mây sau một thời gian dài vắng bóng.


Tôi hậm hực buông cái chai, cũng cảm thấy rằng một cô gái đã hai mươi bảy tuổi mà còn chơi trò này thì đúng là vô vị thật, từ từ hướng đến trung tâm bể bơi.

Bỗng dưng Cam Linh lao xuống nước hệt như một con cá nhảy ùm vào, cướp đi chai nhựa trong tay tôi.


Tôi la oái lên, Cam Linh giơ cái chai bóp mạnh, nước bắn tung tóe lên mặt tôi, khiến tôi gần như không mở mắt ra được, nên chỉ có thể chơi xấu lấy tay té nước bừa bãi khắp nơi.


Thế nên buổi tối khi Cam Linh lấy tăm bông khô chầm chậm lau vành tai, tôi cảm thấy hơi áy náy: "Chị đừng có lấy tăm bông lau trong tai, dễ bị tắc lắm đó."

Cam Linh che lại lỗ tai không nói gì thêm, ngồi khoanh chân dựa vào đầu giường, vừa nghiêng đầu vừa lấy tay vỗ nhẹ vào tai liên tục như thể muốn đẩy hết nước bên trong ra ngoài.


Tôi lôi ba lô của mình ra, tìm đến hộp dụng cụ cá nhân.

Tôi mang theo nào là cây ngoáy tai, nhíp, kim chỉ, nút áo, còn có cồn sát trùng, băng keo cá nhân... Có rất nhiều vật dụng lỉnh kỉnh đặt trong cái hộp nhựa cỡ bằng lòng bàn tay. Cam Linh nhận cái hộp, nghiêng đầu đẩy nước ra, đồng thời ngắm nghía nó, trên nắp hộp có một bé thỏ con rất dễ thương.

Tôi lấy cồn sát trùng lau cây ngoáy tai, leo lên cuối giường, nhìn ngọn đèn trên đỉnh đầu ý bảo Cam Linh đến ngồi ở chỗ tôi.

Dù rằng trên mạng khuyên đừng tự ngoáy tai cho bản thân, nhưng mà nơi đây là chốn heo hút không có cái bệnh viện nào, ngay cả phòng khám gần nhất cũng cách đây một tiếng rưỡi lái xe; tình thế thì đang cấp bách nên phải tự ứng biến thôi. Vả lại trước giờ tôi cũng tự ngoáy tai cho chính mình hơn hai mươi năm, làm chuyện này rất nhẹ nhàng và điêu luyện.

Cam Linh đến ngồi, im lặng cau mày, hơi khó chịu vì nước vào lỗ tai.


Tôi kéo lỗ tai cô ấy, điều chỉnh góc độ để nhìn được bên trong, rút hai tờ khăn ướt đặt sẵn trên đầu gối, bảo Cam Linh hơi nghiêng mặt về đây.

Cô ấy nghiêng nửa thân trên, không duy trì được thăng bằng nên tư thế chống đỡ hơi gượng gạo, ấn bàn tay lên đùi tôi rồi lại dời đi mất.

"Không sao đâu, chị chống khuỷu tay lên cũng được... Đúng rồi, đúng góc này nè, đừng nhúc nhích."


Động tác của tôi rất khẽ, đây không phải là lần đầu tôi ngoáy tai cho người khác nên không cảm thấy hồi hộp gì, tôi biết nên làm thế nào để có kết quả như ý.

Cam Linh có xỏ khuyên tai, lỗ khuyên trống rỗng nằm chính giữa phần lỗ tai hơi mỏng, hiện tại không đeo vật trang sức gì cả. Vành tai bị tôi kéo đỏ lên, tôi buông tay, cô ấy xoa lỗ tai, đổi sang đầu bên kia.


Thành tích với tai trái đã chứng tỏ sự đáng tin của tôi, lúc chuyển sang tai phải thì Cam Linh bắt đầu nói chuyện.


"Em có thể hủy buổi đi chơi với đồng nghiệp nam tuần sau đó."

Hình như câu chuyện này hơi quen thuộc, tôi nhẹ tay hơn, ngừng thở, qua một chốc mới trả lời: "Tôi muốn đi."

"Em không thích cậu ta đúng không?"

"Nhưng mà tôi muốn được hẹn hò yêu đương."


Tôi học được rất nhiều từ sự mặt dày của Chu Nhị Đình, nhưng khi nói ra lại không dám cử động. Cam Linh lập tức ngồi thẳng dậy, trừng mắt chằm chằm với tôi: "Em đừng vì mong muốn có được tình yêu mà..."

Lại là câu nói giống như từng quen biết kia. Nhưng mà cái con người này, lúc hỏi cô ấy về chuyện riêng thì giấu kín như bưng, rồi bây giờ còn lên giọng dạy dỗ tôi.

Rõ ràng là chính cô ấy bỏ rơi tôi trong vấn đề này trước.


Dĩ nhiên là tôi không có gan vặc lại Cam Linh mà chỉ có thể dốc hết sức nói xa nói gần: "Còn chị thì sao chứ? Đúng là tôi... hơ..."

Lời chế giễu thất bại, tôi là tay mới chẳng có tí kinh nghiệm phòng thân, nhất thời tắc nghẹn đến độ choáng váng cả đầu, đành phải nói thẳng: "Tôi lại không có kết hôn."

"Đến lúc đó em không quyết định được đâu."

"Tôi không phải kiểu người theo chủ nghĩa độc thân... Dù sao đối với tôi thì độc thân cũng chẳng có gì tốt đẹp, vậy thì yêu đương thử xem sao? Nói không chừng sẽ có kết quả tốt đó? Còn lỡ như không ổn thì tôi lại chia tay là được. Tôi không thể vì sợ... sợ người ta có vấn đề rồi tự giam cầm chính mình đúng không? Sao không cho người ta một cơ hội được chứ?"


"Tự mình sống với bản thân mình không thoải mái à?"

"Thôi đừng hỏi nữa, tôi còn chưa ngoáy tai xong đó, chị qua đây!" Tôi vỗ đùi, Cam Linh đưa tai phải sang cho tôi nắm, tôi bình tâm làm xong việc thật nhanh, dọn dẹp rồi chui vào chăn.


Cam Linh đã nằm vào bên trong, nheo mắt lại: "Tắt đèn đi."

"Tôi còn chưa ngủ mà!"

"Lấy cho tôi miếng nước."


Tôi lại giở chăn bước xuống, vừa leo về giường thì Cam Linh tiếp tục tỉnh bơ ra lệnh cho tôi kiểm tra xem đã chuẩn bị đồ đạc cho ngày mai chưa, đã lấy tiền lẻ ra sẵn chưa, rồi thì nhà vệ sinh có tiếng gì hay không, có ai gõ cửa bên ngoài đấy à, đặt đồng hồ báo thức chưa vậy, mà có sấy khô quần áo chưa đó, với lại ánh đèn từ cái điều khiển từ xa kia có phải là máy quay phim không thế...


Tôi cặm cụi qua lại mấy bận, bực tức chui vào chăn, quyết tâm rằng nếu Cam Linh mà lại sai bảo tôi nữa là tôi sẽ giả ngủ không đi xuống luôn.

Trong ổ chăn, Cam Linh huých tay tôi, tôi muốn xốc chăn lên đánh nhau với cô ấy.


Cam Linh vẫn đang nhắm chặt mắt: "Có tức không?"

"Chị còn hỏi nữa hả? Tôi... Hừ, tôi dễ ăn hiếp quá chứ gì!" Tôi vứt chăn xuống, xỏ dép ra ngồi vào cái ghế bàn cơm mà giận dỗi.


"Lấy cho tôi vỉ thuốc say xe đi — "

"Chị sắp ngủ mà uống thuốc say xe làm cái gì?"

Nhưng tôi vẫn đi lấy cho cô ấy, viên ngậm và vỉ thuốc uống trước ba giờ đồng hồ đều bị tôi ném ập lên giường.


"Tôi muốn lấy cái ba lô — "

Tôi xách ba lô cô ấy đến, ấn xuống cách lớp chăn, lòng thầm mong nó đủ nặng để đè chết Cam Linh luôn cho rồi.


Thế mà cô ấy lại ngồi dậy, sục sạo trên trong ra hai cái chân gà ngâm ớt đưa cho tôi: "Đặt trên bàn để sáng mai ra ăn đi."

"Chị cứ nói thẳng từ đầu là lấy chân gà ra đặt lên bàn ăn không được à! Chị mời tôi đi chơi chỉ để đùa giỡn tôi đó hả! Được rồi!"


Tôi vừa làm theo vừa nhớ đến sự tích Lỗ Đề hạt đấm Trấn Quan Tây (3), dõng dạc hô to: "Đúng là ta muốn chọc phá nhà ngươi đó!" Tôi thấy Cam Linh cũng định làm giống vậy, chẳng biết là tôi nói câu nào không vừa lòng cô ấy. Tôi gắng sức ổn định tâm tình để cô ấy sai bảo thêm mấy lần nữa, rốt cuộc Cam Linh thở dài: "Được rồi, ngủ đi."


Cuối cùng mọi chuyện cũng kết thúc, lúc nằm xuống tôi vẫn còn cảm thấy tiếng ra lệnh rì rà rì rầm của Cam Linh đang văng vẳng bên tai.

Tôi hít sâu mấy lượt.

Bỗng Cam Linh cất tiếng: "Đây là yêu đương, hoặc là kết hôn."



Chú thích:

(1) Phao hình con gấu nâu: chắc là giống vầy:

(2) + Tàu hủ ky:


+ Gào Thét (尖叫 — jiānjiào): là một loại thức uống điện giải rất phổ biến với mọi lứa tuổi bên Trung. Điểm đặc biệt của đồ uống này là có nắp chai được thiết kế theo nguyên lý hoạt động của van tim, giúp nước bên trong không bị rỉ ra trong trạng thái lộn ngược, chỉ khi mở nắp và bóp thân chai thì nước sẽ phun ra ngoài. Vì cấu tạo đặc biệt này nên sau khi uống xong thì người ta có thể tận dụng làm chai đựng xì dầu, nước sốt, màu vẽ, trẻ em thì làm súng nước...


(3) Tích Lỗ Đề hạt đấm Trấn Quan Tây: được kể trong tác phẩm Thủy Hử. Trong đó, Lỗ Trí Thâm là một nhân vật hư cấu, trước khi xuất gia có nhậm chức Đề hạt ở Phủ Kinh Lược nên có hiệu là Lỗ Đề hạt. Ông bất bình trước chuyện tên ác bá Trấn Quan Tây Trịnh Đồ ép hại cha con Kim Thúy Liên và hứa ra tay cứu giúp.

Lỗ Trí Thâm đến hàng thịt của Trịnh Đồ, làm khó dễ bằng nhiều yêu cầu oái oăm như bắt Trịnh Đồ tự thái hàng cân thịt toàn nạc, toàn mỡ hoặc toàn sườn non. Không chịu nổi yêu cầu vô lý, Trịnh Đồ phản kháng rồi bị Lỗ Trí Thâm tát tai, dõng dạc hô to "Đúng là ta muốn trêu đùa nhà ngươi đó!" Trịnh Đồ nổi cáu, lấy dao ra sống chết với Lỗ Trí Thâm, bị Lỗ Trí Thâm lỡ tay đấm ba quyền quá mạnh nên tử vong.


Làm người tàn ác...

Sói Tàn Ác: Kể cũng nhàn.

Hầu Gái Thỏ: Rồi chị muốn bên em thiệt hông?

Sói Tàn Ác: Muốn chứ, nên chị mới quậy em đó.

Tui: Ê chọc người mình thích là có thiệt nha mọi ngừi =))


Tấn Giang:

ID 56722447 — 24/08/2023:

Tui thích chị Linh lắm đó nha.

ID Vân Cẩn — 11/06/2023:

Gào Thét đúng là món uống tuổi thơ đó nghen.

Với lại tui thấy mấy cổ ở bên nhau mà mê chữ ê kéo dài thiệt luôn á, đẹp quá chừng chừng hà!

Đời tui không có mơ ước gì lớn lao đâu, chỉ mong có một người yêu tui, tui cũng yêu người đó, hai người cùng sống bên nhau mấy chục năm, vậy là đủ rồi.

ID Đại sư ơi tui giác ngộ rùi nè — 05/03/2023:

Aaaaaa kết hôn đi, hai người kết hôn giùm tui cái!!!!!

ID Kẻ lười biếng — 19/01/2023:

Toẹt vời quá xá!

ID Đậu phộng là loại cây gì thế — 12/12/2022:

Đó là cuộc sống trước đây của Cam Linh phải không nhỉ.

ID laobai — 13/11/2022:

Hahahahahahaha Cam Linh giỏi thiệt đó!!!

ID 43765641 — 16/10/2022:

Chế Linh: Em thấy chưa, yêu đương với đàn ông suốt ngày cứ bị sai tới sai lui như vầy, vui chỗ nào mà vui chớ! Không bằng hẹn hò với chị đi nè!

ID Ôn Tửu — 26/08/2022:

Được được, hai chị cứ nói chuyện đi, còn iem tranh thủ hít ô tê pê hê hê!

ID Vol — 06/08/2022:

Có lẽ là cô ấy đang mô phỏng lại đoạn thời gian trước kia... Tuy không được mô tả cụ thể, nhưng tôi luôn cảm thấy ánh mắt cô ấy hẳn là rất sắc sảo mà trong trẻo.

ID Nhĩ Đông Zero — 30/07/2022:

"Cô giáo" Cam dạy cô Tiểu Khương bài học yêu đương kìa hahahaha!

ID Cơm ngon quá xá là ngon — 25/07/2022:

Ý là sẽ dây vào nhiều chuyện lặt vặt phiền phức sao? Đúng là thế, nhưng mà cũng phải tùy thuộc vào đối phương là ai nữa.

ID X — 29/07/2022:

Á à thì ra hai bà chị tui đang yêu phải hem.

ID Ngu — 25/07/2022:

Tại sao lại muốn ngăn Tiểu Khương đi tìm tình yêu mới vậy, bụng dạ chế Cam rõ như ban ngày luôn rồi hì hì hì.

ID URBETNG — 19/07/2022:

Mà đúng là phản ứng của Tiểu Khương vui thiệt ó.

ID Du khách mùa đông — 06/07/2022:

Bà chế họ Cam nào đó: Yêu đương thật là phiền phức.

ID Nấm đùi gà luộc — 03/07/2022:

Tôi rất ấn tượng với câu cuối cùng. Ngoài ra thì đi du lịch cùng nhau thật sự có thể kiểm nghiệm rất nhiều thứ. Tôi luôn tâm niệm là nếu sau này có người yêu, thì cần phải cùng đi du lịch một lần để quyết định có nên ở bên nhau lâu dài hay không.

ID Lôi Thư leisure — 02/07/2022:

Thích chương này ghê.

ID Một chuỗi vô nghĩa — 18/06/2022:

Đoạn phía trên hơi trẻ con, nhưng phù hợp với một cô gái 27 tuổi. Lúc đọc đến câu cuối thì trái tim tôi bắt đầu nhức nhối, lúc Cam Linh theo Trịnh Thành Cương thì hẳn tên đó cũng đối xử với cô ấy như vậy.

ID Tiểu Sun — 02/07/2022:

Sói Lớn Xấu Xa và Thỏ Trắng Nhỏ.

ID Hoàng Mặc — 02/07/2022:

Cám ơn lì xì của tác giả nha. Tôi thích truyện của tác giả lắm đó, bác có phong cách riêng, kiên trì sáng tạo những câu chuyện mình muốn viết mà không chạy theo xu hướng số đông. Chúc mạch văn của bác tự do trôi chảy như dòng suối dào dạt, liên tục trau dồi khả năng viết của mình trên mảnh đất câu chữ kia, gieo hết tác phẩm hay này đến tác phẩm tuyệt vời khác.

ID Im lặng đi — 02/07/2022:

Đây là tình yêu bình dị đời thường.

ID 43286695 — 02/07/2022:

Ui chà chà tui muốn biết liệu Tiểu Khương có thể cảm nhận được tâm trạng của Cam Linh không ha!

ID 32556235 — 02/07/2022:

Đẳng cấp của Cam Linh thật sự cao lắm luôn đó.

ID Tiểu Bạch — 02/07/2022:

Ố ồ ghen rõ ra rồi kìa!!!

ID _DYKHILY_ — 02/07/2022:

Wow tính chị Thì Là tốt thật đó.

ID 24488830 — 01/07/2022:

Hai người ai cũng thú vị hết trơn.

ID Phùng Tuyết Liên Mai — 01/07/2022:

Ngoáy tai thân mật quá đi hiuhiuhiu mẹ tui còn chưa ngoáy tai cho tui lần nào nữa á, mấy thím gặp cô gái nào biết ngoáy tai thì gả cho người ta liền đi nghen!

ID Mai — 01/07/2022:

Hahahahaha nghe xong câu cuối cùng chắc đêm nay Tiểu Khương mất ngủ rồi nè.

ID linlinsusu — 01/07/2022:

Tui đang thấy cảnh ngoáy tai này rất là mờ ám, chợt nhớ đến khúc cô hầu gái mài răng cho tiểu thư trong phim "Cô hầu gái" kia, không ngờ ngay lúc sau là Tiểu Khương bị bắt vào vai Hầu Gái Thỏ lun. Mà đọc đến đoạn cuối cùng mới ngộ được thì ra ý chế Linh là như vậy, cua gắt không kịp đội nón làm tui mún đập đầu sml á hahaha.

ID Nhất Chi Bán Tiết — 01/07/2022:

Tác giả ra thêm 1 chương nữa được hông hen, chỉ 1 chương nữa thui mà!

>> Tác giả trả lời — 01/07/2022:

Thế thím úm ba la xì bùa cho ngày mai tới liền lun được khum?

>> ID Nhất Chi Bán Tiết trả lời -01/07/2022:

Thôi khó quá thì mình bỏ qua đi, mị hông có phép thần thông đó đâu, đúng là tan nát cõi lòng mà hiuhiuhiu...

ID Cọc gỗ — 01/07/2022:

Vụ chia sẻ kinh nghiệm của người từng trải này đã biến thành phim sitcom luôn rồi há há há, nếu thật sự không vui thì Tiểu Khương cứ nói thẳng ra với chỉ đi nha.

Chú thích: Sitcom là viết tắt của cụm từ "Situation Comedy" (hài kịch tình huống), thuộc thể loại phim hài. Dòng phim này thường kể về những câu chuyện bình dị, thường ngày nhưng lồng ghép vào những tình huống hài hước gây cười cho khán giả.

ID Cá trong chậu — 01/07/2022:

Chế Linh: Dùng lời nói và hành động trêu đùa Thỏ Con để ẻm biết tại sao người ta nói hôn nhân là mồ chôn tình yêu.

Cô giáo Tiểu Khương: Tuy tức bà Linh lắm nhưng mà vẫn chiều theo ý bả.

Tui (phản ứng đầu tiên): Cái gì? Phải lòng rồi? Kết hôn á? Chế Linh chơi tiến độ tên lửa như vầy thì làm sao mà Tiểu Khương theo kịp đây?

Sau khi lấy lại tinh thần: Vầng, lỗi của mị, là mị vội quá rồi _(:з" ∠)_


Ed: Hờ chương thì ngắn mà mấy chú thích thì tìm nát ra, với mấy cái còm dài dữ :v Mà mấy thím tinh thiệt chớ, có mùi là bay vào cò mèn tới tấp :">>>



....................

w a t t p-a-d: amocbinhphuong.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play