Kỷ Tinh Hải như nghe phải trò cười lớn lao nào đó vậy, trong nụ cười chất chứa sự chế giễu: “Biết là nhà họ Lục có tiền có thế nhưng cháu cũng đừng nói chuyện thiên vị như vậy, ở đây lại không có ai khác, người nhà họ Lục cũng nghe không thấy, cháu không cần giả vờ như vậy đâu.”

Khương Thi đực mặt ra, không có ý tranh luận với ông ấy, Kỷ Tinh Hải vẫn giữ dáng vẻ như cả thế giới đều mắc nợ ông ấy, điều này khiến cô hoàn toàn không thích, nhưng cô vẫn nhẫn nhịn không lên tiếng.

Kỷ Tinh Hải thấy cô không nói gì thì cho rằng cô bị lời nói của ông ấy làm cho đứng hình, tiếp tục chế giễu nói: “Bà ấy chiều chú sao? Người nhà họ Lục không bao giờ nhìn thẳng mặt người khác, sau khi chú và bà ấy kết hôn thì luôn ở nhà chăm lo nhà cửa, ban đầu ngay cả nấu cơm bà ấy cũng làm không được. Bà ấy chiều chú? Bà ấy lấy gì chiều chú? Về đến thành phố Phong thì đã ở bên cạnh người đàn ông khác, ngay cả mặt chú cũng không gặp, đây là sự chiều chuộng mà cháu nói sao? Con người ai cũng tham phú phụ bần cả, chê cười nghèo khó không ai chê cười gái điếm, có gì nói đâu chứ.”

Khương Thi nắm tay lại thành nắm đấm, bình tĩnh lên tiếng: “Nếu như chú đã không biết bà ấy đã nhường nhịn chú như thế nào để hôm nay chú không biết trời cao đất dày là gì thì để cháu nói cho chú biết. Chú cảm thấy nhà họ Lục khinh thường chú, nhưng theo cháu thấy, họ đã quá xem trọng chú rồi. Nếu không thì người như chú làm sao có thể kết hôn với một người xuất thân từ nhà họ Lục được cơ chứ? Từ trước đến nay chú chưa bao giờ nghĩ đến bà Lục đã buông bỏ bao nhiêu thứ vì chú, chú vốn dĩ chưa từng tìm hiểu bà ấy có gì, bởi vì chú sợ. Chú sợ phải biết sự khác biệt giữa hai người, sợ rằng bản thân sẽ không ngóc đầu lên nổi trước mặt bà ấy, cho nên dứt khoát xem thường nó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play