Cố Cảnh Quang có xe, đỡ được phiền toái khi chờ xe chuyển tuyến, bọn họ còn đi ăn sáng, so với Doãn Quân Hạo đến công ty sớm hơn không ít. Văn Hi cởi áo khoác ra, trả lại cho anh, miệng lẩm bẩm: "Khó trách Doãn Quân Hạo mỗi ngày đều đến muộn như vậy, nếu như không có xe, nhà anh ấy đến đây thật sự là vừa xa vừa phiền toái.”

Cố Cảnh Quang nhận lấy áo khoác, thuận thế hỏi: "Tiểu khu cậu ở cách nhà ga một khoảng cách, cũng rất bất tiện. Nhà tôi tới công ty này là có người từng trải qua anh, có muốn hay không..."

"Không cần!" Văn Hi cự tuyệt rất quyết đoán, căn bản không đợi hắn nói xong.

Cô cúi đầu thoáng nhìn áo khoác trên tay anh, giọng điệu hơi mềm mại, không được tự nhiên nói: "Tôi... Tôi vẫn thích chen chúc trên tàu điện ngầm. Có một cảm giác cấp bách của công việc."

“Được rồi..." Cố Cảnh Quang cười cười, không cưỡng cầu nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play