Trịnh Bảo Châu nằm trên sofa cảm thấy câu này có vẻ không thích hợp lắm, cô chống người dậy, quay đầu lại nhìn Khúc Trực: “Tôi cảm thấy lời này của cậu hơi nhiều nghĩa đấy, người ta nghe được lại tưởng chúng ta đang làm gì trò mờ ám cũng nên!”

“…” Khúc Trực đứng tại chỗ, im lặng nhìn cô trong chốc lát: “Liệu có phải là tự cậu suy nghĩ nhiều rồi không?”

“Rõ ràng là do cậu nói không rõ ràng.” Trịnh Bảo Châu muốn ngồi dậy nhưng khuỷu tay lại trượt khỏi sofa. Thấy cô sắp ngã xuống đất, Khúc Trực tay tay lẹ mắt tiến lên, vươn tay đỡ được cô.

“Cậu không sao chứ?” Khúc Trực ôm Trịnh Bảo Châu, chậm rãi đỡ người dậy. Trịnh Bảo Châu chống tay đỡ eo mình, hàng lông mày nhíu chặt: “Eo của tôi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play