Sau khi Khúc Trực rời khỏi khách sạn thì đến thẳng công ty. Robot dẫn đường cho người mù vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu, thời gian eo hẹp mà nhiệm vụ nặng nề nên chỉ có thể sử dụng luôn khoảng thời gian nghỉ trưa.

Lúc Khúc Trực về phòng làm việc, mấy đồng nghiệp đều đang làm việc, gần đây nhiệm vụ của Tề Thịnh chủ yếu là bán robot giao đồ ăn, cố gắng kiếm tiền cho công ty. Anh ta cũng không ngờ, một nhân viên nghiên cứu như anh ta còn phải phụ trách vấn đề tiêu thụ.

Anh ta cho rằng mình là người sầu khổ nhất công ty, nhưng thấy Khúc Trực đi vào với cái vẻ đau khổ, anh ta lập tức hưng phấn: “Lão Khúc, cậu có tâm sự buồn phiền gì à? Mau kể cho tôi vui vẻ chút nào.”

Khúc Trực trả lời anh ta: “Không có gì.”

Tề Thịnh không tin: “Vậy mặt mày cậu ủ dột là đang nghĩ cái gì à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play