Nhét mấy quả mơ chua chua ngọt ngọt vào miệng, quả nhiên cảm thấy cơn buồn nôn dữ dội đã đỡ hơn nhiều.

Lúc này Lâm Vãn mới chú ý đến người đàn ông bên cạnh, khẽ hỏi.

“Anh Giang, anh tìm tôi có chuyện gì?” Cô không ngây thơ đến mức nghĩ Giang Cẩn Đình tìm cô là thật sự muốn hỏi về vấn đề thai kỳ.

“Không phải đã nói rồi sao? Muốn hỏi cô một vài vấn đề về giai đoạn đầu thai kỳ của phụ nữ mang thai.”

“...”

“Anh nói đi.” Hít một hơi sâu, Lâm Vãn nói.

“Vừa mới mang thai thì có thể leo núi được không?” Giang Cẩn Đình xoay khối rubik trong tay rất nhanh, không hề nhìn Lâm Vãn.

“...”

Lâm Vãn lại hít một hơi thật sâu nói: “Tốt nhất là không nên, dù sao giai đoạn đầu khi mang thai không thích hợp cho những hoạt động mạnh và quá mất sức.”

Đầu ngón tay Giang Cẩn Đình ngừng xoay khối rubik, cuối cùng cũng chịu nhìn Lâm Vãn.

“Vậy bác sĩ Lâm tàn nhẫn với bản thân quá.”

“...” Lâm Vãn nắm chặt bàn tay để cạnh chân mình, đối diện với ánh mắt của Giang Cẩn Đình, đáp lại: “Vẫn tốt.”

Nụ cười lạnh lùng thoáng hiện trên khóe môi Giang Cẩn Đình, ánh mắt anh lại nhìn vào khối rubik trong tay, không nói lời nào.

Lâm Vãn nhìn đầu ngón tay di chuyển linh hoạt đó, nghe nói khối rubik càng có nhiều hàng thì càng khó, nhưng cô nhìn thấy gần một nửa khối rubik mười sáu hàng đã được Giang Cẩn Đình xoay về trạng thái ban đầu rồi, đầu óc của người đàn ông này tài giỏi đến mức nào?

Đợi anh xoay rubik về trạng thái ban đầu được một mặt, Lâm Vãn mới khẽ nói: “Cảm ơn anh về chuyện thư nặc danh.”

“Vốn dĩ không phải là cô làm, cảm ơn tôi gì chứ.” Giọng điệu Giang Cẩn Đình hờ hững.

Trong lòng Lâm Vãn nghĩ lí do thoái thác một hồi mới nói một cách chân thành, không nhanh không chậm: “Bởi vì anh hoàn toàn có thể không cần giải thích rằng tôi không liên quan đến chuyện này, nhưng anh lại không làm thế, hơn nữa có rất nhiều chuyện, tôi đều nên cảm ơn Giang tiên sinh. Vẫn luôn không có cơ hội, nên ở đây tôi muốn cảm ơn anh. Tôi vẫn giữ câu nói đó, nếu tương lai anh có chỗ nào cần tôi giúp đỡ, nhất định tôi sẽ cố gắng hết sức. Mặc dù tình cảm giữa tôi và Lâm Uý không tốt, nhưng tôi vẫn chúc phúc cho Giang tiên sinh, sớm sinh quý tử, gia đình hạnh phúc.”

Bàn tay Giang Cẩn Đình dừng lại, đưa mắt nhìn Lâm Vãn: “Thật ư?”

Lâm Vãn lại gật đầu một cách chân thành: “Đúng vậy, mặc dù Lâm Uý...”

Nhớ ra điều gì đó, Lâm Vãn ngừng lại, cuối cùng vẫn cười tiếp tục nói: “Mặc dù tính cách Lâm Uý hơi tiểu thư, nhưng tôi thấy sau khi làm mẹ, nhất định cô ta sẽ thay đổi. Anh và cô ta ở cùng nhau chắc chắn sẽ hạnh phúc.”

“Tôi hỏi cô, câu mà cô nói tôi cần cô giúp thì nhất định cô sẽ cố gắng hết sức, có thật không?”

“...” Thế anh không thể nói cho hết câu à?

Lâm Vãn hít một hơi sâu, gật đầu, ánh mắt vẫn rất chân thành.

Giang Cẩn Đình đặt khối rubik trong tay xuống, đột nhiên tiến sát lại gần Lâm Vãn.

Lâm Vãn vẫn chưa kịp phản ứng lại, vô thức lùi về sau, phần lưng áp lên cửa xe, lúng túng nhìn gương mặt tuấn tú ngay sát trước mắt, bốn mắt chạm nhau, ánh mắt cô chứa đầy sự kinh ngạc và bối rối.

Giang Cẩn Đình lại đè người xuống một lần nữa, nhưng Lâm Vãn không thể lùi đi đâu được, chỉ có thể vươn tay ra trước dùng sức cản lại, hô to: “Giang tiên sinh?” ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Người đàn ông lại ghé sát môi vào cạnh tai cô: “Vậy cô nói cho tôi biết, đứa bé là của ai?”

Lâm Vãn: “...”

Cô thật sự không nhịn được nữa.

Lâm Vãn đẩy khuôn ngực trước mặt ra, tuy mặt cô vẫn rất điềm đạm khách sáo, nhưng ánh mắt lại toát ra vẻ phẫn uất tức giận.

Cô nói: “Giang tiên sinh, tôi thấy... chuyện này tôi đã nói rất rõ ràng rồi, đương nhiên là của chồng tôi.”

“Bác sĩ Lâm yêu chồng mình như thế, nhưng lại vì lợi ích riêng của bản thân mà tự tay kết liễu sự kết tinh tình yêu của hai người, lẽ nào không sợ sau khi chồng mình biết được, tình cảm sẽ rạn nứt sao?”

Lâm Vãn cắn môi dưới, nắm chặt tay một lần nữa: “Giang tiên sinh, tôi rất cảm ơn sự quan tâm mà anh dành cho tôi, nhưng tôi cũng nói lại một lần nữa, đây là chuyện riêng của tôi.”

Giang Cẩn Đình nhìn cô chằm chằm, ánh mắt như tia X-quang, một lúc sau gật đầu, giọng điệu hờ hững: “Vậy tôi cũng chúc bác sĩ Lâm, sớm sinh quý tử, gia đình hạnh phúc.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play