Chu Cẩn vẫn không thể gắng gượng được, bà qua đời khi màn đêm đang buông xuống.

Liên tiếp mấy ngày, tâm tình của Lâm Vãn đều không tốt, cơm cũng ăn không vô, gương mặt vốn đã tái nhợt lại càng thêm tiều tuỵ.

Thậm chí vào ngày đưa tang, thiếu chút nữa cô đã ngất xỉu.

Chu Ngạn Bác cho là cô quá mức đau lòng, sau khi an ủi cô, anh lo lắng cô không chịu nổi nên đã cố ý sắp xếp người chăm sóc cho cô thật tốt.

Năm ngày sau, thời gian xin nghỉ phép đã hết, may là Lâm Vãn được chăm sóc nên sắc mặt đã tốt hơn nhiều, lúc này cô mới có thể đi làm bình thường.

Cùng thời điểm đó, G.C Group Gilt Building hiện tại đang chật ních phóng viên cầm theo máy quay và micro.

Giang Cẩn Đình vừa đi ra khỏi thang máy đã thấy một đám người xông tới, bảo vệ và vệ sĩ lập tức tạo thành một vòng tròn bảo hộ, vây xung quanh anh không cho bất kỳ phóng viên nào tới gần.

“Anh Giang, xin hỏi những gì trong thư là thật sao? Anh thật sự có một đêm tư tình với cô chủ nhà họ Lâm và cô ấy đang mang thai sao?”

“Anh Giang, xin hỏi bây giờ nhà họ Giang định xử lý chuyện này thế nào? Anh có kết hôn vì đứa bé hay không?”

“Anh Giang, xin hỏi sự thật có đúng như trong thư nói, cô chủ nhà họ Lâm không biết kiềm chế, cố ý dụ dỗ anh không?”

Giang Cẩn Đình đứng giữa vòng người giống như hạc giữa bầy gà, chân dài bước đi cực nhanh, làm như không thấy đám người đang đặt câu hỏi bước lên trên xe.

Một chiếc Mercedes-Benz màu đen mạnh mẽ vọt đi bỏ lại đám phóng viên ở phía sau.

Trên xe, hôm nay Cao Viễn không lái xe mà đang cầm laptop xử lý mọi chuyện.

“Sếp, đã tra được. Có người viết một lá thư nặc danh cho toà soạn báo và truyền thông. Trong thư công khai chuyện cô Lâm mang thai, thậm chí còn trắng trợn nhục mạ cô Lâm có cuộc sống riêng không biết kiềm chế, còn nói đêm hôm đó là cô Lâm đã cố ý dụ dỗ anh để mang thai và trèo lên cành cao. Đồng thời kẻ này còn biết rất nhiều chuyện về thân phận của anh, tiết lộ rất nhiều bí mật không muốn người khác biết của cô Lâm.

Cao Viễn phóng to nội dung của bức thư, đưa cho Giang Cẩn Đình xem.

Người đàn ông lạnh lùng nhướn mày, chỉ giọng nói cũng đã lạnh lẽo như ánh mắt của anh. ( truyện trên app T𝕪T )

“Mười phút, tôi muốn biết là người nào.”

Cao Viễn hiểu rõ, Giang Cẩn Đình đã thật sự tức giận, cho nên một chút cũng không dám chậm trễ, hạ tay xuống bàn phím thao tác thật nhanh.

Còn chưa tới mười phút, Cao Viễn đã tra được địa chỉ IP của người nặc danh, anh ta lập tức giật mình nhíu mày.

“Sếp, đã tra được, nhưng mà…”

“Nói.”

Một chữ cực kỳ sắc bén, Cao Viễn không dám chậm trễ: “Địa chỉ IP có tên đăng ký là… Lâm Vãn.”

Người đàn ông lập tức nheo mắt lại.

Một nơi khác, bệnh viện.

“Lâm Vãn! Cô có biết xấu hổ không hả? Cô đố kỵ tôi cho nên làm ra loại chuyện này sao?”

Lâm Uý nổi giận đùng đùng xông vào trong phòng, chỉ vào Lâm Vãn còn đang khám bệnh cho bệnh nhân, làm bộ tủi thân hét lên.

Mọi người cũng không biết có chuyện gì đang xảy ra, kỳ quái nhìn về chỗ khám bệnh. Có người vừa xem tin tức nhận ra Lâm Uý, lập tức đứng ở ngoài cửa xì xào bàn tán.

Lâm Vãn lạnh lùng liếc nhìn Lâm Uý khóc lóc thảm thương, không biết cô ta lại đang đóng kịch gì. Nếu như là bình thường, cô cũng sẽ không để ý, nhưng bây giờ trong phòng còn có bệnh nhân.

“Tôi không biết cô đang nói cái gì, nơi này là khoa phụ sản, có người cần được khám bệnh. Nếu như cô có bệnh, khoa tâm thần ở tầng năm.”

Lâm Vãn lại còn nói cô ta có bệnh tâm thần?

Trong nháy mắt Lâm Uý nổi trận lôi đình, thế nhưng cô ta nhịn được. Bởi vì cô ta biết lúc này ở ngoài cửa phòng đang có rất nhiều người, cô ta phải giữ gìn hình tượng.

Lâm Uý đưa tin tức trên trang bìa cho Lâm Vãn xem.

“Cô còn muốn phủ nhận? Loại chuyện này cũng chỉ có cô làm! Cô làm nhục tôi thế nào cũng được, thế nhưng rõ ràng chuyện mang thai cô đã giúp tôi giữ bí mật, vậy mà bởi vì đố kỵ cô đã viết ra những dòng chữ phỉ báng tôi? Sao trên đời này lại có thể có người độc ác như cô chứ chị gái của tôi?”

Lâm Uý làm bộ nổi giận đùng đùng nói ra một tràng, nhưng vô hình chung cô ta đã thừa nhận chuyện ngủ một đêm với Giang Cẩn Đình, đồng thời còn xác nhận mình đang mang thai.

Sau khi nghe được tất cả, đám người ngoài cửa lập tức sinh lòng nhiều chuyện. Ai ai cũng đều cầm điện thoại di động lên bắt đầu chụp ảnh quay phim.

Lâm Vãn nhìn thấy tin tức trên điện thoại của Lâm Uý thì không khỏi nhíu mày, tuy nhiên phản ứng đầu tiên của cô vẫn là dịu dàng nói với người phụ nữ có thai ở trước người: “Xin lỗi, có lẽ đã xảy ra chút chuyện, làm phiền cô đổi phòng khác được không?”

Người phụ nữ có thai nhìn Lâm Vãn rồi lại nhìn Lâm Uý, mờ mịt gật đầu đi ra bên ngoài.

Tôn Nguyệt nhận được tin tức, trước tiên mang theo bảo vệ chạy đến hiện trường sơ tán đám người ở cửa.

“Được rồi được rồi. Tất cả mọi người đứng chụp nữa, nhanh chóng đi khám đi! Những người ở phòng khám này đến quầy lễ tân đổi phòng nhé.”

Chờ sau khi những phụ nữ có thai rời khỏi đây, Tôn Nguyệt lập tức đóng cửa lại.

Cô ấy xoay người lại thì thấy hai người kia đang đứng tại chỗ giằng co, bất giác cũng có chút xấu hổ.

Tôn Nguyệt xoa xoa hai tay, quyết định nói với Lâm Uý trước: “Chuyện đó… cô Lâm à, dù có chuyện gì thì cũng không thể làm loạn ở bệnh viện như vậy được, ở đây rất đông người, huống chi cô còn đang mang thai…”

Lâm Uý bắt đầu tủi thân rơi nước mắt.

“Nếu không phải bị ép, sao tôi lại tới đây làm loạn chứ? Cô thật sự không biết, có một số người tỏ ra là bác sĩ nghiêm túc có trách nhiệm, nhưng phía sau thì lại xấu xa như vậy sao? Cô ta không thể sinh con, ghen tỵ với tôi vì tôi có thai cho nên mới viết những thứ đó để vu oan cho tôi! Độc ác như vậy lại còn có mặt mũi mà làm bác sĩ!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play