Trưởng thôn nghe lời này của Giang Trường Hải, rất cảm động: "Trường Hải, cám ơn cháu, chú thay tất cả các hương thân của công xã chúng ta cám ơn cháu.”
"Trưởng thôn, chú đừng như vậy, thôn Thạch Kiều cũng là nhà cháu, chúng ta cùng ở công xã nhiều năm như vậy, đều là tồn tại giống như người nhà, bây giờ cháu có tiền đồ, kiếm được tiền, trở về giúp cải thiện một chút điều kiện trong nhà, đều là nên làm." Giọng của Giang Trường Hải phải gọi là cực chân thành tha thiết, khiến chính bản thân cũng buồn nôn đến mức cả người đều nổi da gà.
"Đúng, Trường Hải, cháu nói đúng, chúng ta đều là một đại gia đình, nhà chúng ta cóthể có cháu-đứa trẻ hiểu chuyện, có tiền đồ như thế, thật sự là quá vinh hạnh." Trưởng thôn cảm thán nói.
"Đúng rồi, trưởng thôn, cháu vẫn còn có chuyện này, em gái cháu-Trường Phụng cũng muốn làm một điều gì đó cho xã của chúng, em ấy dự định chi tiền giúp đỡ trường học. . ." Giang Trường Hải nói suy nghĩ của Giang Trường Phụng với trưởng thôn một lượt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT