Bà cụ cũng dùng vẻ mặt ‘đã chứng kiến sự đời’ nói tiếp: “Đúng đấy ông nó, ông vẫn luôn ở trong thôn không đi ra ngoài nên không biết bây giờ ở bên ngoài đã thay đổi thế nào. Lúc Miên Miên thi trung học, tôi đi lên thành phố, trên đường ở đó toàn là những người buôn bán nhỏ, người nào người nấy đều rất ngang nhiên, không hề có người quản lý.”

“Cha, cha cứ yên tâm đi. Bây giờ con đang làm ăn buôn bán đàng hoàng, không hề phạm pháp, cũng không sợ bị người ta biết đến.” Giang Trường Hải thề thốt đảm bảo.

“Vậy thì tốt, thế thì cha yên tâm rồi.” Giang Đại Sơn thấy bọn họ nói như vậy, cũng không còn lo lắng nữa.

Mặc dù Trương Quế Hoa có hơi tiếc tiền, nhưng bà ta cũng biết đây là chuyện tốt. Nếu như sửa cầu sửa đường thì không chỉ tốt cho thôn của bọn họ mà còn tốt cho tất cả những thôn ở bên cạnh khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play