Mạc Khiêm bước tới cửa nhưng lại không đi ra ngoài trước mà dừng lại, hơi hé cửa ra rồi ngó nghiêng bên ngoài. Bên ngoài có không ít người tới, bỗng có một giọng nói của một cậu thanh niên kiêu căng cất lên: “Tôi không quan tâm các người đang làm con mẹ gì, gọi cậu ta ra đây cho tôi!”
Giọng điệu đó nghe qua cũng biết không phải dạng vừa, đoán chừng là một người có lai lịch không tồi. Mạc Khiêm nhìn thấy trong phòng đã có thêm vài gương mặt mới. Nghe giọng thì có vẻ là tên cầm đầu đám thanh niên trẻ tuổi ở đây. Mùi rượu trên người người này nồng nặc, không biết trước đấy đã uống bao nhiêu rồi. Mạc Khiêm nhìn thoáng qua lại thấy khá quen mắt. Anh suy nghĩ một chút rồi lẩm bẩm: “Là Triệu Tử Tường? Cái thằng này tính tình vốn ngang ngược thô lỗ, ai lại nghĩ không thông đi chọc giận hắn vậy trời?”
“Tôi.”
Mạc Khiêm đơ ra một lúc rồi mới nhận ra âm thanh phát ra từ sau lưng là của Lạc Cảnh Tu. Có điều sau khi ngẫm lại, Lạc Cảnh Tu vốn dĩ là người hiền lành, thật thà, không thích nói chuyện, đôi lúc lại còn hơi ngờ nghệch ngốc nghếch. Thế nhưng quả nhiên là đứa trẻ quá ngoan ngoãn như vậy rất có khả năng dễ bị người khác ức hiếp. Nghĩ đến đây Mạc Khiêm liền lập tức hiểu ra: “Hắn ăn hiếp cậu đúng không?”
“Không phải.” Lạc Cảnh Tu cụp mi xuống, dùng hàng mi dày che đậy đi ánh mắt. Tuy sắc mặt cậu nhàn nhạt không có chút gợn sóng nhưng Mạc Khiêm có thể thấy được dáng vẻ ủy khuất tủi thân của cậu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT