"Thăng cấp?"
Thẩm Tức Chu hỏi. Hiện tại đối với y mà nói, đây là một danh từ mới.
Lục Tinh Lan giải thích:
"Giống như tu tiên giả chúng ta có thể thăng cấp, công pháp đặc thù hoặc
là pháp bảo cũng có thể thăng cấp. Chỉ là điều kiện để công pháp hoặc pháp bảo
thăng cấp càng thêm phức tạp, số lượng cực ít, để có thể tạo ra những vật
này, bản thân người chế tạo phải có thực lực cực kì cường đại."
"Thì ra là
thế." Thẩm Tức Chu nhìn công pháp trong tay, hơi kinh ngạc, "Trách
không được ta cảm thấy nó và Hoàng cấp công pháp khác có chút không giống. Tạ
ơn đại sư huynh chỉ điểm."
Lục Tinh Lan tùy ý phất
phất tay, "Ta cũng chỉ theo miệng nói. Công pháp kia làm thế nào để vận
dụng, làm thế nào để thăng cấp vẫn cần chính ngươi tự mình nghiên cứu."
"Ừm, chỉ là. .
." Thẩm Tức Chu chỉ vào y phục của Lục Tinh Lan, nhắc nhở nói, "Đại
sư huynh, ngươi vẫn nên đi thay y phục trước đi."
". . ." Lúc
này Lục Tinh Lan mới nhớ tới việc mình vừa phun ra một ngụm máu. Lại còn dùng
bộ dáng này chỉ giáo cho Thẩm Tức Chu, thật sự là làm ảnh hưởng tới hình tượng
của một đại sư huynh. Lục Tinh Lan nhẹ nhàng ho một chút, làm dịu xấu hổ.
. . .
Ngày thứ hai, mới sáng
sớm Thanh Mộc đã đến.
Lại nói, đến đẳng cấp
tu tiên này của Lục Tinh Lan thì không cần đi ngủ và ăn ngũ cốc nữa, nhưng
thương tích của Lục Tinh Lan quá nặng, Thanh Mộc dặn dò y nhất định phải nghỉ
ngơi. Chỉ là dù Thanh Mộc không nói, mỗi ngày Lục Tinh Lan cũng sẽ ngủ một lúc.
Lấy tâm lý của một người bình thường, mỗi ngày không ngủ luôn cảm giác là lạ.
Lần này Thanh Mộc không
mang thuốc tới.
"Tiểu Tinh Lan,
theo ta tới Linh Dược Viên ở một thời gian ngắn đi."
Theo Thanh Mộc nói, hắn
muốn giúp Lục Tinh Lan kiểm tra kĩ một chút, ở Linh Dược Viên làm thì dễ dàng,
cũng tiện hơn. Mà Linh khí ở Linh Dược Viên so với nơi ở của Lục Tinh Lan còn
nồng đậm hơn một phần, dù cho Lục Tinh Lan không có cách nào hấp thu Linh khí,
nhưng nhờ Linh khí làm dịu, cơ thể cũng khôi phục nhanh hơn một chút.
Thế là Lục Tinh Lan đơn
giản mang một vài đồ liền theo Thanh Mộc đi tới An thanh phong. An thanh phong
ở giữa sườn núi và đỉnh núi, thuộc phạm vi của Linh Dược Viên, cây cối mọc
thành bụi, mô phỏng hoàn cảnh tự nhiên. Nơi này trồng đủ các loại Linh Thực,
càng đến gần đỉnh núi, đẳng cấp Linh Thực càng cao. Gần nơi ở của Thanh Mộc,
đẳng cấp Linh Thực đều là Địa cấp.
Thanh Mộc chỉ vung lên
một cánh tay, trong chớp mắt Lục Tinh Lan đã đến Linh Dược Viên, lập tức một cỗ
linh khí tươi mát nồng nặc đập vào mặt, Lục Tinh Lan cảm giác mỗi tế bào của
mình đều đang ngo ngoe muốn động, muốn hấp thu những linh khí này.
Đáng tiếc chủ tử không
góp sức, hiện tại Lục Tinh Lan chính là một vật cách điện cách ly Linh khí với
đan điền bên trong cơ thể.
Thanh Mộc mang Lục Tinh
Lan đi vào một gian phòng nhỏ, trong phòng không có quá nhiều bài trí, chỉ có
một cái giường và một cái bàn, thập phần mộc mạc, rất phù hợp với phong cách
của Thanh Mộc.
"Ngươi ở chỗ này
trước đi, cần gì có thể nói với tiểu Bạch Nhân."
Lục Tinh Lan lúc này mới
phát hiện một nam hài mặc áo xám đứng ở cửa hướng Lục Tinh Lan gật đầu, một
gương mặt em bé còn chưa bỏ đi non nớt, rõ ràng là một đệ tử làm việc vặt. Địa
vị của đệ tử làm việc vặt so với đệ tử ngoại môn còn thấp hơn, chuyên môn phụ
trách làm lao công ở tông môn bởi vì thực lực của bọn họ không đủ để tiến vào
ngoại môn. Chỉ là bọn họ được cho phép tự mình tu luyện, nếu như đạt tới yêu
cầu của đệ tử ngoại môn, thông qua kiểm tra thì có thể trở thành ngoại môn đệ
tử.
Bạch Nhân, cái tên này
khiến y cảm giác có chút quen thuộc. . . Bạch Nhân?
Lục Tinh Lan nhớ tới,
gia hỏa này chính là một pháo hôi, ở trong nguyên tác, hắn là người từng hãm
hại Thẩm Tức Chu. Lúc đầu Bạch Nhân cũng là một người thành thật, nhưng vì quá
mức khát vọng với thực lực, bị kẻ xấu lấy mười cây bổ Linh Thảo thu mua, vụng
trộm đổi thuốc giả cho Thẩm Tức Chu.
Chỉ là ngay từ đầu Thẩm
Tức Chu đã phát hiện ra, không có trúng chiêu, mà Bạch Nhân thì bị trục xuất
khỏi Linh Vân Tông, mười cây bổ Linh Thảo cũng không có được, bỏ lỡ cơ hội
bước vào con đường tu tiên, hối hận cả đời.
Lục Tinh Lan dự định
trước tiên mở một con mắt nhắm một con mắt, nhìn xem tình huống thế nào. Có
người nhằm vào Thẩm Tức Chu, không nhất định sẽ nhằm vào y, nói thế nào thì
thanh danh của y ở Linh Vân Tông vẫn được tính là tốt, người đối địch với y
không nhiều. Về phần Bạch Nhân, trước khi sự kiện kia phát sinh, Thanh Mộc đối
với hắn vẫn rất thưởng thức, thậm chí là lấy thái độ dạy bảo đồ đệ mà dạy bảo
cho hắn. Có lẽ lần này không xảy ra sự kiện kia, Bạch Nhân có thể theo bản tâm
bắt đầu Tu Tiên.
Thanh Mộc có sự vụ bận
rộn, vừa đem việc của Lục Tinh Lan dàn xếp xong là đi mất. Việc kiểm tra cho
Lục Tinh Lan bị trì hoãn đến buổi chiều.
"Đại sư huynh có
cần ta làm gì không?" Bạch Nhân cung kính nói, bên trong ánh mắt nhìn Lục
Tinh Lan mang theo ao ước.
Lục Tinh Lan nghĩ nghĩ,
để Bạch Nhân nói cho y những việc liên quan đến Linh Dược Viên. Bởi vì Linh
Dược Viên rất ít xuất hiện bên trong nguyên tác, tác giả cũng không miêu tả kĩ
nơi này.
Theo Bạch Nhân nói, Linh
Dược Viên không chỉ là nơi cung cấp Linh đan cho Linh Vân Tông, nó cũng thu đệ
tử. Trừ Thanh Mộc trưởng lão, Linh Dược Viên còn có ba đại sư am hiểu luyện đan
tọa trấn. Bọn họ không phải người của Linh Vân Tông, họ là được Tông Chủ dùng
lượng lớn linh thạch mời tới.
Nhưng so với năng lực
của bọn họ, vẫn là Thanh Mộc cao hơn một bậc.
Tuy nói Linh Dược Viên
thu đệ tử, nhưng trước mắt chỉ có đệ tử thực tập. Đệ tử thực tập chỉ ở Linh
Dược Viên làm chút việc vặt, ví dụ như nhổ cỏ, thời gian còn lại thì nghiên cứu
Linh Thực phổ, làm một vài Linh dược đơn giản, họ tạm thời không có cách nào
nhận được chân truyền của Thanh Mộc.
Nhìn tình huống hiện
giờ, Bạch Nhân là đệ tử chân truyền Thanh Mộc vừa ý nhất, nhưng hắn không biết
Thanh Mộc xem trọng hắn, còn làm mất đi tín nhiệm của Thanh Mộc chỉ vì dụ hoặc
nhất thời, tạo thành hối hận cả đời.
Thật là rất đáng tiếc.
"Ngươi bình thường
hay làm cái gì?" Lục Tinh Lan hỏi.
Bạch Nhân không biết Lục
Tinh Lan vì sao lại hỏi hắn vấn đề này, nhưng vẫn thành thật trả lời: "Ta
bình thường chiếu cố sinh hoạt thường ngày của Thanh Mộc trưởng lão, ngẫu nhiên
làm trợ thủ cho trưởng lão, giúp hắn luyện đan hoặc là thử Linh dược. Mặc dù
năng lực của trưởng lão ở phương diện Linh dược rất lợi hại, nhưng hắn luôn
luôn bởi vì trầm mê nghiên cứu mà không biết quan tâm chính mình. . . chết rồi,
nếu để cho trưởng lão biết ta nói xấu hắn, nhất định sẽ mắng ta."
"Không thể
nào?" Lục Tinh Lan hỏi, " Thanh Mộc trưởng lão hòa ái như vậy, thế mà
cũng sẽ mắng ngươi sao?"
"Trưởng lão kỳ thật
rất nghiêm khắc." Bạch Nhân bất đắc dĩ nói.
"Vậy ngươi hẳn là
rất lợi hại, có thể trợ giúp trưởng lão làm nhiều chuyện như vậy. Đệ tử bình
thường ngay cả cơ hội nói chuyện với trưởng lão cũng không có."
Ban đầu Lục Tinh Lan có
ý khích lệ Bạch Nhân một chút, ai biết Bạch Nhân miễn cưỡng cười, đáy mắt một
mảnh thương cảm: "Ta làm những việc mà ai cũng có thể làm. Ta cũng chỉ có
thể giúp đỡ một tay, ngay cả Linh Thực cũng không thể chăm sóc. Ta tu luyện gần
năm năm, ngay cả Trúc Cơ kỳ cũng chưa tới."
"Thật có lỗi, ta có
chút kích động." Bạch Nhân sau khi nói xong mới ý thức được mình nói những
gì, liền mượn cớ cầm đồ rời đi. Lục Tinh Lan cũng không ngăn hắn lại, Bạch
Nhân cần tỉnh táo một chút.
Hắn thực sự quá tự ti,
trách không được ở trong nguyên tác bị mười cây bổ Linh Thảo kia dụ hoặc. Thiên
phú của Bạch Nhân không cao, nhưng có bổ Linh Thảo thì có thể một hơi vọt tới
Trúc Cơ kỳ, trở thành ngoại môn đệ tử.
Mà phải đến Trúc Cơ kỳ
mới có khả năng tiến vào Linh Dược Viên học tập. Bởi vì Linh Thực có linh tính,
Linh Thực càng cao cấp linh tính càng cao, bọn chúng hoặc dịu dàng ngoan ngoãn,
hoặc gắt gỏng hung dữ, chỉ có đẳng cấp không sai biệt lắm so với linh thực mới
có thể áp chế thực lực của chúng, mới có thể nuôi dưỡng chúng.
Bạch Nhân là Luyện Khí
kỳ, ngay cả Linh Thực còn sống cũng không dám chạm vào. Chỉ có Linh Thực bị nhổ
ra, không còn sức sống hắn mới miễn cưỡng dám dùng để nấu thuốc.
Áp lực này rất lớn.
Lục Tinh Lan thở dài lắc
đầu.
Một lát sau, Bạch Nhân
trở lại, còn mang theo Thẩm Tức Chu.
Thẩm Tức Chu ở Linh Vân
Tông coi như nổi danh, đệ tử bình thường đều nhận ra hắn. Thẩm Tức Chu nói muốn
gặp đại sư huynh, Bạch Nhân liền đem hắn mang qua đây.
Vừa thấy mặt Thẩm Tức
Chu, hắn liền nói: "Hôm qua đa tạ đại sư huynh, sau khi ta trở về nghiên
cứu một đêm, cơ bản đã luyện được bộ công pháp kia, vậy mà giống như đại sư
huynh nói. . ." Thẩm Tức Chu nhìn Bạch Nhân một bên, "Là một bộ công
pháp rất đáng gờm."
"Là Thẩm sư đệ có
thiên phú hơn người." Lục Tinh Lan bình tĩnh lấy lòng, nhưng mà trong lòng
đã là một mảnh sóng to gió lớn. Nhân vật chính thật lợi hại như vậy sao,
người bình thường tu luyện công pháp bình thường nhất cũng phải mười ngày nửa
tháng, thậm chí nửa năm. Mà Thẩm Tức Chu chỉ dùng một buổi tối liền thành công,
tu luyện lại còn là một công pháp trưởng thành đỉnh cấp.
Trừ tán dương, Lục Tinh
Lan đã nghĩ không ra lời nói gì khác.
Tựa hồ Thẩm Tức Chu rất
hưởng thụ đối với lời tán dương của Lục Tinh Lan, nghe Lục Tinh Lan nói, Thẩm
Tức Chu lại khó có được mà nở nụ cười.
"Hôm nay ngươi
không đi nghe giảng sao?" Lục Tinh Lan nhìn quy hoạch biểu (dạng như thời
khóa biểu) Linh Vân Tông, hôm nay có một vị trưởng lão trong tông môn tự mình
đến truyền thụ kinh nghiệm. Nếu như không phải bệnh của Lục Tinh Lan quá nặng,
y cũng muốn đi.
Thẩm Tức Chu lắc đầu,
giải thích: "Vị trưởng lão kia và ta có thuộc tính khác biệt, dù ta đi
nghe, cũng sẽ không có thu hoạch gì."
Được, đây chính là có
thực lực để tùy hứng, chỉ là lời Thẩm Tức Chu nói cũng là thật.
Thẩm Tức Chu còn nói:
"Ta vừa mới nhận nhiệm vụ ở Linh Dược Viên, cho nên mấy ngày nay sẽ thường
đến Linh Dược Viên."
"Nhiệm vụ? Nhổ
cỏ?"
Ở Nhiệm Vụ Đường của
Linh Vân Tông có thể nhận nhiệm vụ để đổi điểm tích lũy, điểm tích lũy có thể
đổi lấy các bảo vật trong tàng bảo các.
Trong nhận thức của Lục
Tinh Lan, nhiệm vụ ở Linh Dược Viên đơn giản là các loại như nhổ cỏ hái thuốc.
Thẩm Tức Chu nói hắn
nhận chính là nhiệm vụ hái thuốc.
Bạch Nhân nói:
"Những ngày gần đây có một nhóm Linh Thực đã sắp thành thục cho nên Linh
Dược Viên sẽ náo nhiệt hơn."
"A. . ." Lục
Tinh Lan hiểu ý của Bạch Nhân. Những Linh Thực sau khi thành thục từng cây sẽ
lộ ra tính khí, những cây có tính khí gắt gỏng còn sẽ công kích người, mười
phần khó hái, hái thuốc giống y như đánh nhau. Việc hái thuốc quá mức phiền
phức, Thanh Mộc liền tuyên bố nhiệm vụ hái thuốc để các đệ tử giúp hắn làm.
Việc thú vị như vậy, Lục
Tinh Lan cũng muốn tham gia, đáng tiếc lấy thân thể hiện ở của y khả năng không
tham gia được.
Thẩm Tức Chu giống như
nhìn thấu suy nghĩ của Lục Tinh Lan: "Đại sư huynh, ngươi muốn nhận nhiệm
vụ này sao? Ta có thể thay ngươi đi nhận một cái."
"Thân thể hiện tại
của ta, làm sao hái thuốc được." Lục Tinh Lan cười khổ, nói không chừng
hiện giờ y ngay cả một con Huyền cấp Linh Thực cũng đánh không lại.
"Chúng ta có thể
tạo thành một tổ, đại sư huynh chỉ cần phụ giúp ta là được. Linh Thực hái được
chúng ta chia năm năm."
Lục Tinh Lan đối với đề nghị của Thẩm Tức Chu động tâm, "Ta chỉ trợ giúp, chia năm năm đối với ngươi không công bằng. Chia hai tám đi, ta hai, ngươi tám." Sợ Thẩm Tức Chu không đồng ý, Lục Tinh Lan còn nói, "Ngươi nhận nhiệm vụ là do thiếu điểm tích lũy. Nhưng ta không cần đến điểm tích lũy. Ta biết mấy cái nhiệm vụ ẩn có điểm tích lũy tương đối cao, chờ thân thể ta khôi phục sẽ dẫn ngươi đi làm, xem như đáp lễ lần này."
Thẩm Tức Chu không có dị
nghị gì, đồng ý đề nghị này.