Thời gian: Hai giờ sáng, ngày mùng 6 tháng 4.

Địa điểm: Trên đảo kho báu đầu tiên được người chơi phát hiện trong game "Vùng đất điền viên".

Lúc này sắc trời tối tăm, chỉ có trăng sáng treo lơ lửng trên bầu trời đêm, sao trời lấp lánh tô điểm thêm cho sắc trời. Trên đảo kho báu vắng vẻ có cơn gió thổi lướt qua, sóng biển đánh lên bờ đá ngầm làm bọt văng tung tóe làm nền cho tiếng la hét hoảng hốt của mấy người [Cá thích ăn cá].

"A a a a! Lại đi nhầm rồi, mọi người đừng nản, chúng ta đổi hướng khác đi tiếp, thời gian không chờ người! Cố chịu đựng, sắp tìm được lối ra rồi!"

"Hộc, hộc hộc ⸺⸺ Tôi chưa từng nghĩ, mình sẽ ở trong game nông trại chạy như điên thế này. Mà tôi bảo chứ, chúng ta chơi game nông trại thoải mái nhàn nhã cơ mà, sao lại khổ dữ vậy trời??"

"Em không chạy nổi nữa, mấy lần rồi, sao toàn đụng phải ngõ cụt vậy, chẳng lẽ may mắn của chúng ta đã xài hết lúc phát hiện ra hòn đảo này rồi à QAQ!"

"Cố lên, gắng thêm một chút nữa, thắng lợi đã ở ngay phía trước rồi! Nghĩ đến những gian khổ mà chúng ra gặp phải trên đường, lại nghĩ đến những bảo bối trong kho báu, không phải em rất hâm mộ những người lần trước đổi được thuốc tiến hóa cho thú cưng à, nói không chừng trong khó báu sẽ có loại thuốc này đó ~"

Bốn người chạy như điên trong mê cung theo kế hoạch trước đó đã đề ra, tuy thời gian đếm ngược mười phút giống như một thanh kiếm sắc treo lơ lửng trên đỉnh đầu cả nhóm, khán giả cũng nín thở hồi hộp theo, nhưng điều thần kỳ là, mấy người [Cá thích ăn cá] không vì thế mà từ bỏ hay rối loạn, trái lại còn vô cùng bình tĩnh tỉnh táo đưa ra cách ứng phó hợp lý. Khi thời gian đếm ngược còn năm phút, bọn họ thực ra đã vượt qua được hơn nửa mê cung.

Nếu không có gì ngoài ý muốn, bọn họ có thể bỏ túi kho báu của hòn đảo này.

Đây đáng lẽ sẽ là một màn vô cùng cảm động, tràn đầy năng lượng tích cực, rung động "Vùng đất điền viên", cảm động khắp Đế quốc, nhưng mà, khán giả đang xem live vừa yên lặng cổ vũ cho nhóm bốn người, lại vừa không kìm được muốn phá lên cười.

Cười thì còn có thể nhịn được, nhưng bàn tay trực chờ chụp ảnh màn hình đã không nhịn được nữa.

Trên khu bình luận có mấy âm thanh kỳ quái vang lên.

"Phụt phụt, biểu cảm của em gái [Song ng] nhìn qua dữ thật đấy, phải nói là hình tượng sụp đổ hoàn toàn, tôi chụp màn hình lại làm meme, chắc cô nàng không để tâm đâu nhỉ?" [Song ngư] là biệt danh mà fan xem livestream đặt cho [Cá thích ăn cá].

"Ầy, tôi không nhịn được mà chụp cho bốn người họ mỗi người một tấm rồi, để chung một chỗ hiệu quả thị giác cao lắm. [Bốn mặt ngơ ngác,jpg]"

"Ảnh chụp bình thường đã không làm thỏa mãn được tôi nữa rồi, tôi phải làm một cái ảnh động, mấy người chọn một câu thiệt hợp cho tôi đi, "Quay cuồng" hay, hay là "Vịt con tiến lên, ăn cơm thôi" hay hơn, ai có đề nghị nào nghe ổn hơn không? [Bốn người lao đi.gif]"

"..."

Là một streamer đủ tiêu chuẩn, từ lâu [Cá thích ăn cá] đã tạo thành thói quen dù đang làm gì cũng cách một lúc sẽ tranh thủ đọc bình luận của khán giả, song lần này, cô lại có chút hối hận, sao mình lại có thói quen như vậy mà làm gì, nhìn đống comment thảo luận xem nên chế meme của bốn người họ kiểu gì, cô không kìm được chân trái vấp chân phải, lảo đảo một cái, tí thì đâm đầu vào bức tường phía trước.

Người có bị thương hay không không quan trọng, nhưng nếu vì vấn đề này mà khiến cơ hội có được kho báu vuột khỏi tầm tay, sợ là trong lòng cô sẽ bị đám khán giả này ám ảnh mất.

Mấy cái meme kia, lịch sử đen tối thì đen tối đi!

Để không làm ảnh hưởng đến phát huy của ba người khác, [Cá thích ăn cá] ngậm ngùi rớt nước mắt trong lòng, không nói ra.

Có cái gì thì cứ chờ bọn họ ra khỏi mê cung rồi hãy nói!

Lịch sự đen tối của đám meme chế từ biểu cảm của mình ập tới đột nhiên biến trở thành áp lực, mà áp lực lại biến thành động lực, trong năm phút thời gian còn lại, [Cá thích ăn cá] không chỉ tăng tốc độ chạy, còn liên tiếp chọn đúng hướng mấy lần liên, cuối cùng khi thời gian chỉ còn 30 giây, họ thấy được lối ra cách đó 20 mét.

Bốn người mừng rơi lệ chạy ra ngoài, chờ tất cả mọi người đều đã ra khỏi mê cung, thông báo thứ ba của hệ thống cũng tới.

[Chúc mừng người chơi "Cá thích ăn cá", "Eocuado", "Dương Dạ Nguyệt", "Học kỳ sau cố gắng" đã thành công vượt qua mê cung đảo kho báu, phần thưởng vượt ải đã được phân phát, mời người chơi kiểm tra trong ba lô của mình!]

Phần thưởng vượt ải là một cái rương nhỏ, lẳng lặng nằm trong ba lô của mỗi người, điều này khiến [Cá thích ăn cá] vô thức thở phào nhẹ nhõm, may mà không phải là kiểu rương lớn đặt sẵn ở lối ra, muốn quyết định xem ai là người đi lên mở rương còn phải đùng đẩy một phen.

Hiện giờ mỗi người đều có một rương báu, muốn mở sao thì mở, vô hình trung loại bỏ bớt rất nhiều mâu thuẫn. Hơn nữa, rương kho báu vốn chỉ có thể mở một lần cũng biến thành mở được bốn lần, niềm vui nhân tư nha!

Khán giả trong phòng phát sóng rất chi là thực tế, lập tức thu hồi tất cả mấy cái ảnh chụp màn hình cùng ảnh động xấu đau xấu đớn vừa rồi, một câu nửa chữ cũng không đề cập tới, vội thúc giục hỏi xem bốn người họ có định mở rương luôn không?

Tỉnh cảnh cùng bầu không khí bây giờ đúng là rất thích hợp. [Cá thích ăn cá] quay lại hỏi nhóm bạn của mình một câu: "Tôi định lát nữa sẽ mở rương của mình luôn, mọi người thì sao?"

"Em cũng mở! Phải nhân lúc vận may của mình còn chưa có hết!" [Học kỳ sau cố gắng] vội bày tỏ ý định, cho sợ nói chậm người trước sẽ không dẫn cô nhóc chơi cùng.

[Eocuado] và [Dương Dạ Nguyệt] nhìn nhay một cái, cũng gật đầu, bọn họ có thể nhận được rương bái, còn được tự tay mở xem như là một niềm vui bất ngờ, nếu hai cô gái trong nhóm đã nói muôn mở, bọn họ không tham gia cùng thấy thế nào cũng hơi mất hứng.

Khán giả: "Nhanh mở rương đi! Nhanh nào, nhanh nào!!"

Vì thế, bốn người tìm một tảng đá lớn trên bãi cát, leo lên đó ngồi, sau đó từng người một lấy rương của mình ra đặt trước mặt.

"Ai tới trước?" [Cá thích ăn cá] ngẩng đầu lên hỏi, tầm mắt thỉnh thoảng lại đảo qua khuôn mặt của ba người bạn.

"Tôi trước đi!" [Dương Dạ Nguyệt] lên tiếng trước, cười ha ha nói, "Tôi từng nghe có một câu châm ngôn là "Thừa thắng xông lên", tác chiến là như vậy, mở rương cũng là như vậy, nói không chừng đại thần hệ thống nể sự dũng cảm của tôi lại cho ra một vật phẩm không tồi!"

Nói xong, hai tay y cầm lấy khóa của rương, "Rắc" một tiếng, nắp rương mở ra, vật phảm bên trong cũng lộ diện.

[Tức nhưỡng* thần bí: Tác dụng trên một khối đất, có thể biến đất thường thành đất đen, những loại cây trồng trong khối đất này sẽ cao hơn, lớn hơn, khỏe mạnh hơn.]

*Một loại đất trên thiên đình, liên quan đến truyền thuyết Đại Vũ trị thủy, dài lắm nên tôi để bên dưới nha.

[Hạt giống viễn cổ: Có thể trồng ra một loại thực vật thần bí, phương pháp nuôi trồng cụ thể mời người chơi tự thăm dò.]

[Bản đồ kho báu: Trên hòn đảo này vẫn còn chôn giấu những bảo vật chưa ai biết tới, mời người chơi tìm kiếm theo hướng dẫn trên bản đồ.]

Trong ba vật phẩm, không có món nào là vô bổ, phải nói thu hoạch của [Dương Dạ Nguyệt] khá phong phú là đằng khác. Y một tay cầm bản đồ kho báu bằng da dê, một tay cầm hạt giống viễn cổ và tức nhưỡng thần bí, vẻ mặt ngơ ngơ ngác ngác, lầm bẩm nói: "Từ rương báu lấy được trên đảo kho báu lại lấy ra thêm một bản đồ kho báu nữa, Lê Lê đúng là chẳng khác gì búp bê Nga..."

Khán giả bị phản ứng này của y làm cho phì cười, họ hiểu cái loại cảm giác may mắn bất ngờ, trên trời rơi xuống bánh nhân thịt này, chỉ có điều trong lòng vẫn thấy chua lòm, thúc giục ba người còn lại nhanh mở rương.

Có lẽ thu hoạch của [Dương Dạ Nguyệt] chỉ là cá biệt, do y cực kỳ may mắn, những người khác chưa chắc đã được may mắn như y. Chỉ có kết quả như vậy mới có thể an ủi trái tim bị tổn thương sâu sắc của khán giả.

Ba người [Cá thích ăn cá] cũng trông mà thèm, không cần khán giả phải giục nhiều, họ đã chủ động mở rương của mình ra.

[Cá thích ăn cá]: "A, tôi cũng nhận được một miếng tức nhưỡng thần bí, còn có một quả trứng thú cưng rùa biển! Trời đất thiên địa ơi, tôi lời to rồi, không ngờ ra biển còn có thể được cho không một quả trứng thú cưng, đúng lúc tôi vẫn còn thiếu một em thú cưng nữa, chờ quay về tôi sẽ ấp em nó!"

[Học kỳ sau cố gắng] lên tiếng: "Ấu siệt, thật sự có thuốc tiến hóa cho thú cưng nè, Dương già miệng của anh linh quá đi, nói cái gì trúng cái đó, quá là sung sướng, yêu anh, moah! Ngoài thuốc tiến hóa cho thú cưng, em còn lấy được một "Khay hải sản tươi", cái này hình như là đồ ăn, chờ quay về mọi người đến nhà em, chúng ta cùng ăn một bữa!"

[Eocuado]: "Tôi lấy được một bộ quần áo, ừm... Trang phục mỹ nhân ngư??? Nghe như là đồ nữ, tôi mặc kiểu gì được??? Ớ? Tôi cũng lấy được một tấm bản đồ kho báu này, cũng chỉ có thể dùng ở trên đảo này giống của Dương già, chờ lát nữa chúng ta lại đi tìm kho báu đi..."

[Eocuado] càng nói càng nhỏ, bởi vì y phát hiện hai nữ game thủ có mặt ở đây hình như đã không còn để tai nghe y nói nữa, thay vào đó mắt hai người đều đang phát sáng nhìn y, nói chính xác hơn là nhìn chằm chằm bộ quần áo trong tay y.

"Trang phục mỹ nhân ngư hơ? Nhanh nhanh nhanh, mở ra cho bọn tôi nhìn cái!"

"Uầy, không ngờ trong game còn có một bộ quần áo như vậy, [Hộp trang phục bất ngờ] trong khu mua sắm hình như không có cái này đâu, Lê Lê giỏi quá ta!"

[Cá thích ăn cá] và [Học kỳ sau cố gắng] mỗi người một bên, vây quanh [Eocuado], chèn y vào giữa.

Chỉ sợ hai người sẽ làm ra hành vi gì không thể tưởng tượng, [Eocuado] vội giở bộ quần áo trong tay ra, một chiếc váy lộng lẫy xuất hiện trước mặt mọi người. Đây là một chiếc váy mày lam nhạt, phần thân trên khá kiệm vải, có thể tưởng tượng được, sau khi người chơi mặc vào sẽ để lộ ra phần eo thon cùng xương quai xanh thanh tú, chân váy phía dưới thiết kế kiểu đuôi cá, bên trên còn đính kim sa hình vảy cá, đánh thẳng vào trái tim yêu cái đẹp của các nữ game thủ.

Ngoại trừ váy, bộ trang phục này còn kèm thêm các phụ kiện như vương miện cài đầu, vòng cổ, vòng tay, thắt lưng... Không thiếu thứ gì.

Miệng [Cá thích ăn cá] và [Học kỳ sau cố gắng] há hốc thành hình chữ "O", hai tay vô thức nhất lên, muốn sờ lại không dám tùy tiện sờ, chỉ sợ kim sa đính trên váy sẽ bị mình làm rơi.

Trong phòng phát sóng cũng có không ít khán giả nữa, lúc trang phục mỹ nhân ngư xuất hiện, các cô cũng đã kêu "Oa oa oa" liên mồm rồi.

"Trời ạ, chiếc váy này đẹp quá trời quá đất, mặc vào sẽ trở thành nàng tiên cá luôn ý nhỉ? Có phải Lê Lê thiết kế bộ váy này dựa trên câu truyện cổ tích "Nàng tiên cá" của Trái Đất cổ không, ý tưởng quá tuyệt vời!"

"Mị cũng là người chơi thôn 133, chiếc váy này thực sự chính là chiếc váy trong mộng của Mị mà. Streamer, bà hỏi bạn bà giúp tôi coi, người ta có thể bán chiếc váy này cho tôi không, trả bằng tinh tệ cũng được!"

"Yêm với, yêm cũng muốn mua, chị gái lầu trên, rút đao ra đi!"

"Tôi lại không giống mấy cô, tôi thích nhìn thấy anh giai nhỏ này mặc chiếc váy này hơn, hí hí ~"

"Lầu trên không ổn rồi! Toang, trong đầu vừa có ý nghĩ này, thì bộ não đứt cương luôn rồi... Không thì, anh giai nhỏ, anh mặc thử váy một cái rồi hãy bán được không? Dù sao cũng ở trong game, tôi không ngại xài váy second hand đâu..."

Thấy khán giả trong phòng phát sóng đã không nhịn được nữa bắt đầu báo giá, giá còn mỗi lúc một cao, [Cá thích ăn cá] nhanh chóng hoàn hồn, túm tay [Eocuado], lớn tiếng nói: "Anh, anh chính là anh trai ruột của em, bán váy cho em đi mờ?!"

Cùng lúc đó, người ngồi bên kia [Eocuado] cũng làm động tác tương tự, nói câu y hệt.

Rồi, ngay hiện trường đã có một đối thủ cạnh tranh vừa mạnh vừa cứng.

______________________

Hạ Vũ, thường được gọi Đại Vũ, là một vị vua huyền thoại thời Trung Hoa cổ đại, nổi tiếng với kỳ công trị thủy và nhân cách đạo đức ngay thẳng của mình. Người đời sau ngưỡng mộ công tích và đức độ của Đại Vũ, đã tôn thờ ông là một trong Nhị Đế Tam Vương. Trong Đạo giáo, ông được tôn là Thủy Quan Đại Đế.

Bấy giờ, cha của Đại Vũ là Cổn, vốn là hậu duệ của Hiên Viên Hoàng Đế, và có tài năng xây dựng các bức tường, đã được vua Nghiêu giao cho nhiệm vụ trị thủy. Tuy nhiên Cổn cũng là người kiêu ngạo, ngoan cố và không chịu phục tùng. Ông đã xây dựng rất nhiều công trình đê đập để ngăn lũ, nhưng những công trình này lại tỏ ra không hề có hiệu quả. Lũ lụt liên tục dâng lên và phá vỡ các con đê hết lần này tới lần khác.

Theo "Sơn hải kinh", một cuốn cổ tịch thời Tiên Tần, do nóng lòng trị lụt, ông Cổn đã lên Thiên Đình và ăn trộm bảo bối "tức nhưỡng", vốn là một chiếc túi đựng đất ở trên trời. Khi đất trong túi được gió thổi đi thì nó sẽ nhanh chóng lan rộng và hình thành một vùng đất rộng lớn dưới hạ giới. Sử dụng "tức nhưỡng", ông Cổn đã xây dựng được một con đập khổng lồ, và hy vọng rằng nó có thể ngăn được nước lũ.

Việc ông Cổn ăn trộm "tức nhưỡng" khiến Ngọc Hoàng giận dữ, và làm nước lũ càng trở nên hung tợn hơn. Ngoài ra, vì con đập vốn chỉ được làm bằng đất, nên nó không phải là quá kiên cố, và đã không thể ngăn được dòng nước lớn. Lũ lụt khủng khiếp tràn vào phá hoại vương quốc, và người kế vị vua Nghiêu là vua Thuấn đã quyết định cắt chức ông Cổn. Thất bại trong việc trị thủy, ông Cổn bị lưu đày tới núi Vũ.

Tại núi Vũ, thần lửa Chúc Dung được Thiên Đình phái tới đợi sẵn để chém đầu ông Cổn và một cuộc giao tranh đã xảy ra. Cuối cùng, ông Cổn đắm mình xuống dòng lũ lớn. Trong cuốn "Sơn hải kinh" có kể lại rằng, xác ông Cổn không bị phân hủy trong suốt ba năm liền, và cuối cùng đã hóa thành một con rồng vàng bay lên.

Khi vua Nghiêu còn trị vì, Tây Vương Mẫu đã từng cho ông biết rằng nạn lụt lớn sẽ xảy ra, vốn là điều đã được Chư Thần định đoạt. Tây Vương Mẫu cũng nói rằng sẽ có một người anh hùng được Thiên thượng chọn lựa để cứu thoát người dân khỏi thảm họa này. Chính vì thế, mặc dù ông Cổn đã không thành công trong việc trị thủy, nhưng vua Thuấn không hề nản chí. Vua Thuấn vẫn rất trọng dụng con ông Cổn là Đại Vũ. Bởi vì đã từng đi theo cha trị thủy từ năm lên 10, nên Đại Vũ có được rất nhiều kiến thức xung quanh vấn đề trị thủy.

Khi còn trẻ, Đại Vũ gặp được một vị cao nhân, người đã dạy ông những kiến thức cơ bản về địa thế và đặc tính của nước, để ông có thể trị thủy bằng cách thuận theo thế nước hơn là chặn đứng dòng nước lại. Vị cao nhân này cũng tiết lộ với Đại Vũ rằng, để trị thủy thì sức người là không đủ, mà còn cần phải có sự giúp đỡ của Thần linh. Sau khi mẹ Đại Vũ mất, một người thầy thứ hai đã tới, và truyền cho Đại Vũ những tri thức liên quan tới việc tu dưỡng đạo đức bản thân. Cuối cùng, Đại Vũ mới theo cha đi trị thủy.

Trong quá trình quan sát cha trị thủy, Đại Vũ thấu hiểu rằng việc xây dựng những con đập sẽ không thể ngăn chặn dòng nước lũ. Chính vì vậy, ông đã thực hiện theo những nguyên lý mà mình được truyền thụ: xẻ núi, đào kênh, thuận theo thế nước để dẫn lũ ra biển lớn.

Đại Vũ đã đi khảo sát trên khắp Trung Hoa cùng với sự trợ giúp của những vị Thần núi. Trong cuốn "Xuân Thu" có ghi chép rằng, ông đã gặp được một bàn cờ ngọc cùng 12 cuốn sách mô tả chính xác không chỉ địa hình bề mặt của Trung Quốc, mà còn cả những gì ở bên dưới lòng đất.

Khâm phục lòng quyết tâm của Đại Vũ và xúc động trước những khổ đau của con người, Dao Cơ, người con gái thứ 23 của Tây Vương Mẫu, đã quyết định giúp đỡ Đại Vũ. Cô đã trao cho Đại Vũ hai cuốn cổ thư đặc biệt có thể xua đuổi tà ma và cho phép Đại Vũ khẩn cầu các vị Thần linh đến giúp đỡ. Dao Cơ cũng phái bảy vị thần tới trợ lực cho Đại Vũ.

Bấy giờ, khi nghe kể về những chuyện thần kỳ mà Đại Vũ trải qua, triều đình đã tin rằng ông chính là người anh hùng được nhắc đến trong lời tiên tri của Tây Vương Mẫu. Chính vì thế, triều đình đã cắt cử pháp quan Cao Dao tới để điều hành nhân lực trợ giúp Đại Vũ. Hàng chục ngàn người đã được huy động, và toàn bộ quan lại đều nằm dưới quyền quản lý của Đại Vũ.

Đại Vũ đã đề xuất một công trình trị thủy khổng lồ, gồm có 6 giai đoạn, thực hiện trong vòng 10 năm, để khống chế nước lũ. Hơn thế nữa, ông còn thảo ra một hệ thống thủy lợi tưới tiêu sẽ được xây dựng trong những năm tiếp theo, để trợ giúp những thế hệ tương lai.

Thuần hóa sông Hoàng Hà

Bắt đầu từ nước Kế, ngày nay là hai tỉnh Sơn Tây và Hà Nam Trung Quốc, Đại Vũ bắt đầu thuần hóa con sông Hoàng Hà. Khi các công nhân và đốc công bắt đầu công việc của mình, đã có hai con thủy quái từ biển tới quấy nhiễu. Đại Vũ cầu khấn Thần linh, và vị Thần Đông hải đã tới để giúp ông khuất phục loài quái thú.

Sau rất nhiều nỗ lực, và với sự trợ giúp của Chư Thần, Đại Vũ cùng người của mình đã thành công đưa nước rút khỏi nước Kế, và buộc lũ phải chảy ngược về phía Đông, ra biển, thông qua sông Hoàng Hà.

Trong khi đó, bảy vị Thiên tướng do Dao Cơ phái tới do Vương Quân dẫn đầu đã đánh bại bảy kẻ tà ác muốn lợi dụng tai ương do lũ gây ra mà làm hại người dân. Các Thiên tướng sau đó đã cùng hợp sức với Đại Vũ để thực hiện việc trị thủy.

Tại núi Vương Ốc, Vương Quân đưa cho Đại Vũ một cuốn kỳ thư dấu trong một tảng đá ở sơn động. Vương Quân nói rằng Đại Vũ có thể dựa theo cuốn sách đó tu luyện và trở thành một vị Thần tiên.

Khai Long Môn

Núi Long Môn và một điểm quan trọng nơi con sông Hoàng Hà rời cao nguyên Hoàng Thổ để tiến vào vùng đồng bằng phía dưới là lòng chảo Lâm Phần và bình nguyên Quang Trung. Mặc dù nước lụt bị chặn lại ở núi Lữ Lương, Đại Vũ đã tìm thấy được một vị trí để lợi dụng cho việc trị thủy.

Trong cuốn "Thủy Kinh Chú" có kể lại rằng, Đại Vũ đã mở rộng một kẽ hở trong núi cho tới khi ngọn núi bị xẻ ra. Ông cũng làm tương tự với núi Long Môn, và nước lụt đã theo những kẽ hở này mà thoát ra ngoài. Nơi Đại Vũ khai mở ngày nay được đặt tên là Long Môn khẩu, hay còn gọi là Vũ môn. Cũng có một truyền thuyết khá nổi tiếng ở Trung Hoa về Long Môn, đó chính là cá chép nào vượt được Long Môn thì sẽ hóa rồng.

Sau những cố gắng của Đại Vũ trong việc trị thủy, nước lụt đã quay trở lại biển, và những công trình thủy lợi của ông đã biến đổi một vùng lòng chảo rộng lớn thành một nơi thích hợp để cho nền văn minh Trung Hoa phát triển. Trong lịch sử Trung Hoa, chỉ có một số người có những cống hiến vô cùng quan trọng mới được mang chữ "Đại" trong danh xưng của mình, và Đại Vũ chính là một trong số đó.

- --o0o---

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play