Chương 64
Nghe những lời cay nghiệt của Dương Vĩ Nam, Diệp Phong không quan tâm.
Đối với cậu bây giờ, một nhân vật nhỏ như Dương Vĩ Nam không có gì đáng sợ.
Lúc này, các bạn học sinh lớp 12- 6 lại chạy đến bên cạnh cậu, cảm thán nói:
“Diệp Phong, hôm nay cậu thật là lợi hại!”
“Đúng vậy, anh Phong, tôi sớm nhìn không vừa mắt Dương Vĩ Nam, anh bắt anh ta nuốt một ngụm lớn đờm nóng, thật sự là quá hả dạ!”
“Anh Phong, xin hãy nhận lấy cái quỳ gối của tôi!”
Đối mặt với những lời khen ngợi của mọi người, trong lòng Diệp Phong rất bình tĩnh, không hề vì điều đó mà cảm thấy lâng lâng.
Cậu biết rằng những người này chẳng qua là kẻ ưa nịnh bợ, căn bản không có tình bạn thực sự nào với cậu cả!
Không có thực lực thì làm sao có thể được tôn trọng!
Chỉ bằng cách không ngừng cải thiện bản thân, mới có thể trở thành một cường giả chân chính!
Giờ phút này, ở trong góc phòng học, nhìn mọi người vây quanh Diệp Phong khen ngợi, trong mắt hot girl của lớp Tô My hiện lên một tia oán hận.
Cả ngày hôm sau, câu chuyện về Diệp Phong lan truyền khắp lớp mười hai, hầu như không ai là không biết, không ai là không rõ.
Cho dù là từ chối lời mời nhiệt tình của Hà Quốc Phong hay ép Dương Vĩ Nam uống đờm, đó có thể gọi là hành động vĩ đại chưa từng có!
Một ngày trôi qua thật nhanh, nhưng khi sắp tan học, Diệp Phong lại nhận được một cuộc điện thoại ngoài dự đoán.
Người gọi tới không ngờ là ông nội của hoa khôi trường Sở Mai Dung, gia chủ nhà họ Sở – Sở Kinh Quốc.
Diệp Phong vừa bắt máy, giọng nói ôn hòa của Sở Kinh Quốc vang lên: “Cậu Diệp, bây giờ tôi đang ở cổng trường cậu, nếu tiện thì đến đây một lát!”
Diệp Phong nghe vậy cảm thấy hơi kỳ lạ, Sở Kinh Quốc đột nhiên đến tìm cậu, chẳng lẽ khí Huyền Âm trong người Sở Mai Dung lại phát tác?
Sau khi cân nhắc một lúc, Diệp Phong vẫn đồng ý.
Bảy giờ tối, buổi tự học buổi tối vừa bắt đầu, Diệp Phong lập tức chạy ra khỏi cổng trường, cậu nhìn thấy Sở Kinh Quốc đang đứng bên cạnh một chiếc Rolls-Royce cười vẫy tay với cậu.
Ngồi vào trong xe Rolls-Royce, Diệp Phong không thấy Sở Mai Dung, cậu ngờ vực hỏi: “Ông Sở, ông vội vàng tìm tôi có chuyện gì vậy?”
“Cậu Diệp, là thế này, tối nay ở Tô Hành xuất hiện một thần binh tuyệt thế! Thân phận của cậu Diệp phi phàm, tôi nghĩ có lẽ cậu sẽ cảm thấy hứng thú, nên tự làm chủ tới đây đón cậu, hy vọng cậu bỏ qua cho!” Sở Kinh Quốc chân thành nói.
“Thần binh tuyệt thế?”
Diệp Phong nghe vậy hơi tò mò, cậu biết bảo vật mà Sở Kinh Quốc gọi là thần binh tuyệt thế chắc chắn là vật phi phàm.
“Cậu Diệp, thần binh có linh tính, có thể tự nhận chủ! Bạn của tôi tình cờ có được một món thần binh, tiếc là ông ấy không thể phát huy được sức mạnh thật sự của thần binh. Nên tối nay tổ chức một võ đài đấu võ lớn long trọng, hy vọng tìm được chủ nhân thực sự của thần binh đó!” Sở Kinh Quốc giải thích.
Diệp Phong nghe vậy cũng không khỏi khâm phục sự rộng lượng của người bạn Sở Kinh Quốc.