Chương 595

“Được rồi, cứ đem hết lên đây!”

Sau khi cúp điện thoại, Lương Siêu bảo Liễu Băng Khanh thông báo cho bảo vệ của công ty, nhờ họ giúp đỡ anh em ngân hàng để khiến cho mọi chuyện được dễ dàng hơn.

“Người bên ngân hàng à?”

Mặc dù Liễu Băng Khanh không có biết rõ Lương Siêu có ý đồ gì, nhưng cô vẫn làm theo lời hắn nói, Bao Thông lại nhíu mày, trong lòng không biết vì sao có chút chột dạ.

“Tên họ Lương kia, mày lại định giở trò gì đây?”

Lương Siêu phớt lờ ông ta, trước tiên cứ nhìn qua một lượt 6 bản hợp đồng chuyển nhượng mới được thư ký của Liễu Băng Loan mang đến kia, hắn lập tức nói: “Tôi trước nay chưa bao giờ giở trò mờ ám này nọ, và tôi cũng không kiêu ngạo vô lý như ông nghĩ.”

“Cổ phần của 6 người các ông góp lại chiết khấu ra cũng chỉ 12 tỷ, tiền tôi cũng không kém hơn các ông đồng nào, bây giờ đổi tiền lấy cổ phần của các ông, đủ công bằng rồi chứ?”

Nghe xong điều này, sáu người đột nhiên xù cười.

“Tên nhóc, mày đang muốn làm trò trêu trẻ con đấy à?”

“Chỉ với cái mặt non choẹt của mày mà cũng có 12 tỷ sao? Trình bốc phét này của mày muốn thổi bay bầu trời luôn rồi!”

“…”

Nhưng trong lúc sáu người bọn họ đang cười cợt đầu chế giễu thì năm sáu chục người đột nhiên đầy khí phách mà tràn vào.

Ai nấy đều mồ hôi nhễ nhại mà khệ nệ bưng xách bốn thùng tiền lớn, nhìn thấy điều này đầu của đám người Bảo Thông như bị úng nước bên trong.

Mọi người nhìn thấy cảnh này đều hơi sững sờ, chưa kịp phản ứng thì Lương Siêu đã búng tay một cái “bụp!”

Năm sáu mươi người lập tức hiểu, sau khi tản ra, bọn họ đặt bốn thùng tiền lớn trong tay xuống đất, lần lượt mở ra.

Xôn xao!

Đập vào mắt là một đống tiền mặt.

Hơn nữa còn là đô la mỹ tiền thật giá thật.

Toàn bộ phòng họp lập tức tràn ngập mùi tiền, nhìn cảnh đó Bảo Thông và những tên kia đều chết lặng, ngây ra như phỗng.

“Số đô la Mỹ ở đây nếu đổi thành nhân dân tệ thì tổng cộng là 20 tỷ, vậy là đủ để mua cả sáu cổ phần của mấy người cộng lại rồi.”

“Haizz…”

Lương Siêu vừa nói vừa thở dài, ngay sau đó mà bắt đầu chậm rãi cử động cái cổ và cánh tay chân.

“Vừa rồi tôi cho uống rượu mời rồi nhưng mấy người lại tuyệt không muốn nhận, vậy tiếp theo dây…”

“Cũng chỉ có thể cho mấy người uống rượu phạt vậy.”

Nói xong, Lương Siêu đi tới chỗ một hàng thùng tiền lớn.

“Nếu như mấy người đã không ngoan ngoãn cầm tiền rời đi vậy thì để tôi cầm tiền đuổi mấy người đi vậy!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play