Chương 594
“Quản bọn họ làm cái gì? Chết là đáng đời.”
Lương Siêu rõng rạc tùy tiện mà nói, nghe xong câu nói đó, tim của bảy vị cổ đông còn lại đều co rút lại.
Mấy người trẻ bây giờ đều đáng sợ như cọp vậy sao?”
Băng Khanh, bây giờ cô lập tức sắp xếp người dựa theo tỷ lệ cổ phần còn lại đang hiện hữu trong tập đoàn Thiên Đạt của 6 tên rác rưởi này chuẩn bị cho mỗi người bọn chúng một bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần đi.”
“Để làm gì?”
Liễu Băng Khanh hoài nghi hỏi.
“Ôi dào, chính là muốn giúp cô thu lại tất cả cổ phần trong tay họ, công ty ấy mà, sẽ an toàn hơn khi kiểm soát mọi thứ trong tay.”
“Anh rể đẹp trai quá! Em đồng ý cả hai tay!”
Liễu Băng Loan hoan hô cổ vũ, sau đó ngay lập tức gọi thư ký vào để cô ấy chuẩn bị Hợp đồng.
Liễu Băng Khanh hơi há hốc miệng, cô bị cái hành động có hơi xa rời thực tế này của hắn khiến cho kinh hãi tột độ.
Bởi vì cổ phần mà sáu người kia chiếm giữ trong tập đoàn Thiên Đạt, dù người ít nhất trong đó cũng có giá quy ra tiền mặt là tầm 1 tỷ, sao có thể can tâm tình nguyện mà giao ra được.
Quả nhiên, rất nhanh sau đã có người nhảy ra: “Tiểu tử kia, mày thật sự cho rằng mấy huynh đệ chúng ta bị sợ mất mật rồi sao? Cổ phần của chúng tao là được pháp luật bảo vệ! Mày làm sao có thể chỉ dùng vũ lực mà đoạt được?”
Một người xung phong lên đối chất kéo theo cả đám 5 người kia cũng lần lượt đứng lên đập bàn, bọn họ thay đổi cái bản tính lão già sợ chết phải âm thầm thu liễm lại trước đó thành vẻ đầy sự táo tợn, bặm trợn.
“Nhìn mày chắc là huyền vũ giả đúng không? Được thôi, mày lợi hại! Vậy có ngon thì bây giờ đánh chết cả năm người chúng tao đi!”
“Mày đánh chết chúng tao, Tả thiết ắt sẽ làm chủ cho bọn đây, đại sư cung phụng của Tả gia chỉ tùy tiện phất tay thôi cũng có thể nghiền chết được mày! Hơn nữa Võ Minh cũng sẽ không mặc cho mày lạm sát người vô tội đâu!”
“Nếu như mày làm đám người chúng tao chết, vậy thì đành xin lỗi rồi, bọn tao sớm muộn gì cũng sẽ có ngày khiến cho mày chết thôi!”
“…”
Sau người này càng hết mình hết sức chửi bới không tiếc lời thì Lương Siêu nhìn thấy cảnh này càng cảm thấy chân răng có chút ngứa ngáy, nhưng vào lúc này bộ phận cố vấn tài vụ bên phía ngân hàng gọi đến, hắn nghe ngay lập tức.
“Alo, bên mình tới rồi sao?” Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.
“Vâng, thưa ngài Lương.”
Bên ngoài Tập đoàn Thiên Đạt, nhà tư vấn tài chính đầy mồ hôi nhưng vẫn nở một nụ cười gượng gạo và nói: “Thưa ngài Lương, có tổng cộng 91 tỷ trong tài khoản, sẽ rất khó nếu đổi thành tiền mặt…”
“Hơn nữa nhân lực ở chi nhánh nơi tôi làm việc có hạn, vì vậy tôi chỉ có thể đổi 2 tỷ đô la Mỹ và xách đến cho ngài. Ngài thấy vậy có ổn không ạ?”
“Ừ!”
Lương Siêu không khỏi vỗ trán, vừa rồi trong cơn tức giận đã quên mất chuyện này, sau khi nuốt được tiền hai nhà họ Ngô và Đào, hiện tại số tiền trong tài khoản thực sự có chút nhiều rồi.