Chương 265
“Ha ha…” Trần Khải nhếch miệng cười nói: “Đương nhiên là chúng ta vào lều thảo luận về vấn đề học thuật rồi, hoặc là nói chuyện nhân sinh, nói chuyện lý tưởng đều được.”
Nói xong, anh ta nhìn Lương Siêu với thái độ của người chiến thắng: “Tên oắt kia, mày nhìn mà học vào, muốn cua gái thì phải có tiền, chứ không phải dùng mồm và gương mặt đẹp đâu!”
“Chỉ cái bộ đồ nghèo kết xác không quá nghìn tệ trên người cậu đây, không xứng cướp phụ nữ từ tôi đâu! Từ giờ hãy tránh xa hai người đẹp này ra, nếu không … ”
Lời nói còn chưa dứt lời, Trần Khải liền nhận thấy được có cái gì không đúng.
Hàn Phỉ vẫn đang bóp vai cho Lương Siêu, Hạ Tử Yên vẫn được bóc một quả trứng đút thẳng vào miệng Lương Siêu.
Trần Khải thấy vậy, sắc mặt sa sầm lại: “Hai người các cô còn không mau qua chỗ này tôi!”
Hạ Tử Yên khinh thường liếc anh ta một cái, sau đó nhìn Hàn Phỉ: “Phỉ Nhi, người này thật buồn nôn, tôi cảm thấy anh ta không xứng xuất hiện ở danh sách bạn bè.”
“Ừ, đúng luôn.”
Nói xong hai người phụ nữ trực tiếp xóa kết bạn dưới ánh mắt kinh ngạc của Trần Khải. Lương Siêu thấy thế vỗ tay còn chê chê chê một trận, khiến cho Trần Khải tức giận, khuôn mặt anh ta ngay lập tức trở nên cáu kỉnh.
“Mấy cô đang đùa với tôi à?”
“Chuẩn luôn, đang đùa với thằng mất não như anh đấy!”
Hạ Tử Yên xỉ nhục nói: “Bên cạnh chúng tôi người mỗi ngày cho 20 vạn còn đang đếm mỏi tay đây, đến bây giờ họ còn chưa được động vào chúng tôi lấy một cọng tóc, vậy mà anh chỉ cho mỗi người 10 vạn thôi mà đã muốn cua được chúng tôi rồi sao, u là trời, mỡ đó mà húp!”
“Hắn ta?”
“Mỗi ngày cho 20 vạn lì xì mà còn đang ấn mỏi tay sao?”
Trần khải nhất thời trợn to mắt chỉ vào Lương Siêu, ngay sau đó phá lên cười.
“Tên đó đang giả vờ ngầu thôi mà hai người cũng tin sao?”
“Mày nhiều nhất cũng chỉ là một bác sĩ nhỏ vừa mới trở thành một bác sĩ chính, một năm cũng không thể kiếm được 20 vạn ấy! Nếu hôm nay cậu ta thực sự có thể có được dù chỉ một phong bao lì xì 20 vạn thôi thì bây giờ bảo tôi đi ăn shit thôi cũng ăn!”
Tinh tinh
Tinh tinh tinh tinh……
Nói xem có trùng hợp không chứ lị, đúng vào lúc này điện thoại di động của Lương Siêu đột nhiên vang lên, sau khi lấy nó ra và nhìn, Lương Siêu nở một nụ cười đáng thương với Trần Khải: “Xem ra anh không chỉ bị ngu thôi mà còn là người thật xui xẻo.”
Hạ tử yên nghe vậy lập tức nhìn vào di động của hắn, cười đến chảy nước mắt, sau đó bày ra trước mặt mọi người.
Trên cột tin nhắn Wechat tài khoản đã được chuyển.
Tin tức chiếm phần lớn màn hình! Và là thông tin chuyển khoản 20 vạn!
Khi màn hình trượt chậm, mọi người tiến lại gần và đếm cẩn thận.
Một, hai, ba…mười, mười một, mười hai…mười tám!