Chương 207
“Hơn nữa giao diện weibo của anh rất trống trải, chỉ có tin nhắn của Dương Thi Vũ mà thôi?”
“Chẳng lẽ anh chỉ kết bạn với một mình cô ta à?”
“A?”
Lương Siêu còn chưa kịp phản ứng thì điện thoại đã bị Liễu Băng Khanh giật đi rồi lật xem một hồi, ngay sau đó hắn cảm giác được nhiệt độ quanh mình hạ xuống một chút.
“Dương Thi Vũ này là người đầu tiên, cũng là người duy nhất anh kết bạn?”
“Xem ra cô ta rất quan trọng với anh, chẳng lẽ cũng là vị hôn thê à?”
Lương Siêu: “…”
Giờ còn chưa vào cửa mà đã ăn được dấm rồi sao?
Sau khi bất đắc dĩ giải thích một hồi, Liễu Băng Khanh cũng không dây dưa nữa, chỉ dùng điện thoại của Lương Siêu thêm tài khoản của Liễu Băng Loan vào, lại sao chép lại tin nhắn định vị vừa rồi của Dương Thi Vũ vào máy của mình, cuối cùng thì xoá bỏ kết bạn với Dương Thi Vũ.
Lương Siêu: “…”
Phụ nữ… Khi xử lý chuyện này chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung: Sạch sẽ, lưu loát!
Hôm sau.
Bởi vì đến trang viên Trâu Lâm cần đi xe mấy giờ, trời còn chưa sáng Lương Siêu đã lái một chiếc Mercedes Benz SUV dẫn Lương Nghiên, Liễu Băng Khanh, Liễu Băng Loan xuất phát.
Trên đường họ cười cười nói nói, thời gian cũng qua nhanh, mười giờ thì đến nơi.
Nhưng đám người vừa xuống xe thì…
Rầm rầm!
Mười người võ trang đầy đủ lập tức lao ra từ bốn phương tám hướng bao vây lấy họ, làm Lương Nghiên và Liễu Băng Loan giật mình kêu lên.
Đội hình này cũng đủ lớn.
“Các người là ai.” Ngay sau đó, một mỹ nữ mặc đồ thể thao, có mái tóc ngắn ngang tai, dáng người cực kỳ nóng bỏng đi tới, mang vẻ mặt cảnh giác mà dò xét.
“Ai…”
“Các người có khẩn trương quá không? Tôi tới tìm Trâu Lâm.” Lương Siêu lắc đầu bất đắc dĩ thở dài.
“Hạ tiểu thư!” Lúc này, Trâu Lâm mặc áo choàng, gương mặt tiều tụy vội vàng chạy ra, lập tức giải thích: “Cô đừng hiểu lầm, bọn họ đều là bạn của tôi, cũng tới giúp tôi.”
Hạ Tử Yên nghe vậy thì dò xét bọn người Lương Siêu một hồi rồi mới cho bọn họ đi vào. Đi vào đại sảnh, Trâu Lâm đầu tiên là cúi người thật thấp trước Lương Siêu.
“Ngài Lương, tình huống cụ thể thì Thi Vũ đã nói với tôi rồi, thật cảm ơn ngài chịu đến giúp tôi.”
“Việc nhỏ.”
“Đúng lúc tôi muốn dẫn bạn đến chỗ cô ngâm suối nước nóng ké hai ngày, hỗ trợ coi như tiện thể thôi.” Lương Siêu vẫy tay, khẽ cười và nói.
Tiện thể?
Hạ Tử Yên nghe vậy thì khẽ giật mình, tiếp theo khinh bỉ hừ một tiếng.
“Trâu tiểu thư, hẳn cô phải biết nguy hiểm gặp phải lần này lớn đến mức nào, thứ người không có đến hai lạng thịt như anh ta có thể hỗ trợ cái gì? Thêm phiền cho chúng tôi thì có.”