Thời
điềm Vệ Kinh Đàn nhận được tin tức chạy tới Dung phủ thì đã là đầu giờ chiều,
đúng lúc mặt trời chói chang nhất.
Ánh
mặt trời chói mắt xuyên qua màn lục cũng trở nên nhu hòa hơn, chiếu sáng cả căn
phòng ngủ rộng rãi yên tĩnh. Tầng tầng lớp lớp màn che rủ xuống trên mặt thảm,
mơ hồ che mắt chiếc giường xa hoa được giấu bên trong.
Xuyên
qua khe hở mỗi khi có gió thổi qua, có thể loáng thoáng nhìn được một thân thể
mảnh khảnh chìm trong từng tầng chăn đệm mềm mại. Trên người thiếu niên trống
trơn, y nằm sấp xuống, mái tóc đen dài như thác nước xõa tung phủ lên đầu vai.
Gương
mặt y lõm xuống gối bị mái tóc chảy xuống che khuất hơn nửa, chỉ có sống mũi
cao thẳng vươn ra từ trong làn tóc để lộ đường cong ưu việt.
Màu
đen, màu trắng, màu đỏ, ba sắc thái đối lập khiến người nhìn hoa mắt trầm mê,
không chịu nổi bị y thu hút.
Dung
Ngọc ngủ trong vô thức, tiếng hít thở nhẹ nhàng đều đều. Mấy ngày nay y mệt mỏi
từ thể xác tới tinh thần, sớm nay còn bị một giỏ rắn đột nhiên xuất hiện dọa sợ
không nhẹ, hơn nữa y cũng tốn bao nhiêu sức quất Cù Hồng Triết. Vì thế, vừa về
đến nhà, sau khi để đại phu khám qua thì y mệt mồi ngủ mất.
Vệ
Kinh Đàn dừng chân đứng trước giường thật lâu, ánh mắt hắn như dao quét dọc
toàn thân Dung Ngọc. Cuối cùng, hắn quay lại nhìn về nửa thân trên của y, tập
trung vào phần cổ và vai gáy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT