Ngày thứ
ba sau khi Sở Đàn rời đi, cơn mưa ở Dương Châu đã tạnh rồi.
Mây đen
tản đi, bầu trời trong veo như vừa được gột rửa, mặt trời đã lâu chưa xuất hiện
lộ mặt ra, ngàn vạn tia nắng rải khắp mặt đất.
Bên ngoài,
dân chúng hoan hô, sau nhiều ngày đêm cầu nguyện cuối cùng họ cũng trông thấy
những tia nắng đầu tiên. Bọn hạ nhân Dương phủ cũng vui mừng. Ánh sáng xé tan
màn đêm, khiến lòng người cũng bừng sáng theo.
Mặc Thư
nhìn bầu trời xanh thẳm nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Tốt quá
rồi, cuối cùng cũng tạnh mưa, hắn phải dẫn công tử ra ngoài tắm nắng.
Mặc Thư
nhanh tay nhanh chân đẩy cửa chính bước vào phòng, hắn dừng chân trước từng
tầng lớp màn che, nhẹ giọng hô: "Công tử, nên dậy thôi, đã qua hơn nửa giờ
ty rồi."
Mặc Thư
khom người chờ, qua hồi lâu, trong màn mới truyền ra giọng nói khàn khàn:
"Ta biết rồi”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT