Dung Ngọc lại nhìn
thấy con mèo kia, toàn thân nó đen tuyền, ngồi xổm ở đầu tường thè lưỡi liếp
láp móng vuốt. Nó vừa liếm móng vừa dùng đôi mắt vàng óng nhìn Dung Ngọc.
Mặc Thư thấy y thất
thần thì thấp giọng nói: "Nếu công tử thích nó vậy để nô tài bắt con mèo này tới cho ngài
nghịch một chút. Chắc hẳn tứ cô nương không để ý đâu."
Kỳ thật việc tứ cô
nương có bằng lòng hay không vốn không nằm trong phạm vi suy xét của Mặc Thư,
Dung Ngọc đã ngồi đó ngẩn người cả ngày rồi, nếu lúc này có thứ gì đó có thể
thu hút sự chú ý của y thì Mặc Thư muốn dùng tất cả biện pháp kiếm tới, đổi lấy
một nụ cười cho Dung Ngọc.
Chẳng qua Dung Ngọc
cũng không mấy hứng thú với con mèo đã có chủ nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT