“Ta
không đi.” Dung Ngọc đặt thiệp lên bàn, nhàn nhạt nói.
Vẫn
là lý do đã từ chối dự tiệc nguyên tiêu lúc trước, y không muốn đối phó với âm
mưu, toan tính của những kẻ theo đuổi Dung Nguyệt. Huống hồ, y là một tên tàn
phế, đến khu vực săn bắn đề làm gì? Ngồi trên xe lăn vỗ tay reo hò cho những
hoàng thân quốc thích đi săn trở về sao?
Quả
thật khiến người ta muốn trợn trắng mắt.
“Ngươi
không đi?” Dung Tu Viễn phẫn nộ nói: “Thái tử mời ngươi đi là phúc phận của
ngươi, ngươi lại dám từ chối? Ngươi có mấy cái đầu!”
“Ta
chỉ có một cái, hắn muốn chém thì cứ việc." sắc mặt Dung Ngọc cũng trở nên
âm trầm, không muốn ở lại nói lời vô nghĩa với Dung Tu Viễn: “Mặc Thư, chúng ta
trở về."
Mặc
Thư đẩy Dung Ngọc đi ra ngoài.
Dung
Tu Viễn nổi trận lôi đình, vỗ mạnh xuống bàn, rồng to: “Ngươi muốn chết là việc
của ngươi, đừng liên lụy tới Dung gia của chúng ta, ta nói cho ngươi biết, xuân
sưu nửa tháng sau, ngươi đi thì đi, không đi thì ta trói ngươi mang đi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT