【 Thẻ bài: Tửu quỷ Farrel Ruier
Chủng tộc: Nhân tộc
Chức nghiệp: Kiếm sư
Cấp độ: R(cấp một)
Trang bị: kiếm tuyết, bầu rượu không đầy
Thiên phú: Ngàn chén không say
Mang theo kỹ năng: Người cướp rượu của ta sẽ phải chết
Ghi chú: Xin đừng để bình rượu của hắn trống rỗng, nếu không thì thứ trống không chính là túi tiền của ngươi ~ 】
Người cướp rượu sẽ phải chết.
Kiều Tinh Nam nhìn thoáng qua, ánh mắt rơi vào bốn chữ “mang theo kỹ năng”, chậm lại một giây sau, chi tiết về kỹ năng mới nhảy ra ngoài.
【 Người cướp rượu sẽ phải chết: Chỉ cần ngươi đụng vào rượu trong bầu rượu của ta, một giây sau, ngươi chính là kẻ địch của ta.
Chú thích: kỹ năng này không phân địch ta. 】
Nhìn kỹ năng này, bên trong con mắt màu vàng óng của Kiều Tinh Nam tràn đầy ý cười, mặc dù y cũng không biết rốt cục Farrel Ruier mạnh đến mức nào, nhưng y hiểu rõ một điểm chính là, lực công kích của Farrel Ruier tuyệt đối không kém.
Ánh mắt y nhìn về phía Farrel Ruier, huyệt thái dương đột nhiên giật giật mấy cái, lúc này mới nhớ ra sau khi thẻ bài được mình triệu hoán ra thì vẫn luôn say khướt nằm trên mặt đất.
Căn phòng cất giữ rương ma thú thì trống rỗng.
Đến cả một cái bàn ghế gỗ cũng không có, Kiều Tinh Nam vội vàng gọi số 0 đỡ Farrel Ruier dậy dựa vào tường ngồi.
Động tĩnh lớn như vậy, vị Farrel Ruier này còn ngủ rất say, có thể tưởng tượng được hắn đã uống bao nhiêu.
Kiều Tinh Nam nghĩ nghĩ, vô thức quan sát vị côn đồ tương lai này, nam nhân say bất tỉnh nhân sự, kiếm cũng không thấy đâu, nhưng cái tay thì vẫn luôn đặt ở bầu rượu hình trăng lưỡi liềm bên hông, giống như sợ người khác cướp của hắn vậy.
Cảnh tượng này rất phù hợp với đánh giá mà hệ thống dành cho hắn.
Nhưng mà, mặc dù là tửu quỷ, nhưng trên người Farrel Ruier không có mùi rượu thối, có lẽ bởi vì phẩm chất của rượu rất cao nên chỉ có một mùi rượu thanh đạm. Dựa theo kinh nghiệm biên kịch nhiều năm đánh giá, loại nhân vật có một loại đam mê nào đó như này bình thường đều rất mạnh.
Giấu trong lòng cái hi vọng này, Kiều Tinh Nam liền nhẹ nhàng thở ra. Y tạm thời để Farrel Ruier dựa vào tường tỉnh rượu, còn mình thì phân tích các thuộc tính thẻ bài của Farrel Ruier trước, như vậy cũng tiện hơn. Chờ Farrel Ruier tỉnh rượu rồi thì thương lượng đến kịch bản sau đó.
Đám kỵ sĩ giám thị ngoài cửa rất có khả năng đã đi báo cáo với bạo quân về tình huống hồng quang xuất hiện trong phòng, cho nên không còn nhiều thời gian cho bọn họ nữa.
Nghĩ như vậy, Kiều Tinh Nam sinh ra một cảm giác cấp bách, y lấy bút và giấy từ trong không gian hệ thống ra, đang định dựa theo tính cách của Farrel Ruier để biên soạn tiểu truyện thì chợt phát hiện sắc mặt chú Steria biến thành màu đen.
Ngón tay cầm bút của Kiều Tinh Nam hơi ngừng lại, do dự hỏi chú Steria: "Chú, làm sao vậy? Chẳng lẽ chú biết vị Farrel Ruier này?"
Sao mà nhìn vẻ mặt cứ như trông thấy kẻ thù vậy?
Một bên, số 0 nghe vậy cũng nhìn về phía Steria.
Từ khi sinh ra đến nay, ngoại trừ mấy ngày trước số 0 được chủ nhân cũ triệu hoán ra thì thời gian khác nó luôn ở trong tộc địa, bởi vì quá mức mỏng manh nên nó quen biết được rất ít người trong thế giới thẻ bài.
Steria thì lại khác.
Với tư cách là thân sĩ Nhân tộc, hành động lúc nào cũng tao nhã nên từ trước đến nay Steria luôn giao hảo với nhiều thẻ bài trưởng giả lịch sự, giáo huấn một vài thẻ bài không biết lễ tiết, hoạt động rất là tích cực ở Hỗn Độn Tạp Trì.
Vị Farrel Ruier trước mặt này rõ ràng không phải là thẻ bài mà ông sẽ giao hảo.
Nghe Kiều Tinh Nam tra hỏi, trên mặt Steria miễn cưỡng treo một nụ cười: "Chủ nhân thân yêu của ta, cái tên rác rưởi trước mặt này, à, không đúng, ý ta là cái tên ngu sắp hợp tác với ta này, hắn thật sự là làm cho ta không thể chịu nổi, hô hấp chung với hắn trong bầu không khí này, thật sự khiến cho ta cảm thấy ngạt thở."
Có thể nhận ra được chú Steria rất là ghét Farrel Ruier, vậy thì chẳng lẽ đối phương cũng như vậy sao?
Trái tim Kiều Tinh Nam hơi đập mạnh hơn chút
Có lẽ là nhìn ra được nội tâm Kiều Tinh Nam đang căng thẳng, thủ trượng làm bằng gỗ đen của Steria nhẹ nhàng gõ gõ lên trên mặt đất, nhìn về phía Farrel Ruier đang ngáy ngủ bên kia, ông nói với sắc mặt lạnh nhạt:
"Cái tên phế vật ngủ ở bên kia, lúc nào cũng không thể rời khỏi loại đồ uống tên là rượu, có thể khiến người ta tê liệt thần kinh, đánh mất lý trí, nhưng điều làm cho người ta khó mà chịu được nhất chính là, hắn làm việc tùy ý bậy bạ, vô lễ mà thô lỗ. Lần duy nhất mà ta và hắn gặp nhau là lúc tụ hội với đám bạn chí cốt, tên say rượu này đi theo một vị trưởng giả tới."
"Sau đó, một mình hắn đã phá hỏng cả buổi tiệc của bọn ta."
Nói đến đây, nụ cười trên mặt Steria cũng không nhịn được nữa, mấu chốt nhất là ở buổi tiệc kia, Steria là chủ sự.
Phá hỏng cả buổi tiệc?
Kiều Tinh Nam mấp máy môi, lúc nhìn về phía Steria, ánh mắt có hơi đồng tình, nhưng càng nhiều hơn là ngờ vực, vì sao Farrel Ruier lại phá hỏng buổi tiệc?
Không cần Kiều Tinh Nam đặt câu hỏi, chính Steria đã không nhịn nổi, mặt ông lộ vẻ không vui nói:
"Chỉ có một vị trưởng giả không cẩn thận đụng đổ rượu của hắn thôi, hắn liền đuổi theo vị trưởng giả kia từ buổi tiệc đến tận tộc địa đối phương, muốn giết chết đối phương."
Nói đến đây, ngón tay Steria siết chặt thủ trượng, lạnh giọng tổng kết: "Sau đó thế nào tạm thời không cần phải nói, nhưng con sâu rượu trước mặt này, chính là một thứ phế vật không tôn ti, thô lỗ cực kỳ, có thù tất báo, ngoại trừ uống rượu ra thì không có một chút tác dụng nào."
Mặc dù qua giải thích của hệ thống, y cũng biết Farrel Ruier có chấp niệm với rượu đến thế nào, nhưng y chưa từng nghĩ tới, chấp niệm của hắn lại sâu như vậy.
Kiều Tinh Nam dừng một chút, vừa muốn nói cái gì, liền nghe thấy một tiếng say nấc.
"Nơi này là nơi nào?"
Giọng nói Farrel Ruier mang theo men say, thêm chút lười biếng, ngồi dựa vào góc tường mở cặp mắt mông lung ra.
Kiều Tinh Nam nhận ra, bàn tay đè chặt bầu rượu của Farrel Ruier đang dùng sức nhéo nhéo, giống như là đang xác nhận rượu của mình có còn hay không, sau khi sờ đến, đôi mắt mông lung của hắn hơi nheo lại, nhanh chóng trầm tĩnh lại, con mắt lập tức nhắm lại, tiếng ngáy vang lên, một giây sau lại ngủ thiếp đi.
Ánh mắt Kiều Tinh Nam chuyển hướng sang thanh kiếm tuyết ở bên cạnh, lúc đối phương vừa mới được triệu hoán ra, là chuôi kiếm này rơi ra ngoài trước.
Xem ra địa vị của chuôi kiếm này ở trong lòng đối phương, thấp hơn bầu rượu một chút.
Steria nghe được giọng nói của Farrel Ruier, tưởng là đối phương tỉnh rượu, vừa định lạnh giọng giễu cợt, liền thấy đối phương lại như cá ướp muối tê liệt gục xuống ngủ thiếp đi.
Thật là một thẻ bài khiến cho người ta chán ghét.
Khóe miệng Steria kéo xuống, đi qua, giơ trượng lên nặng nề vung mạnh về phía đối phương, đương nhiên, cho dù là dùng quải trượng vung mạnh đánh người thì động tác của ông cũng cực kì tao nhã.
Tuy rằng Steria còn chưa đạt đến cấp ba, kỹ năng không sử dụng được, nhưng thủ trượng làm bằng gỗ đen này vẫn luôn cứng rắn như trước đây, đánh người siêu cấp đau, mà Steria còn ngại không đủ, tiếp tục đánh thêm mấy lần nữa.
Tiếng rên rỉ trầm thấp vang lên, liên tiếp nhận phải công kích của quải trượng, gắng gượng đánh thức đối phương, Kiều Tinh Nam lúc này mới kịp phản ứng, vội chạy đi can ngăn.
"Chú Steria, chú đừng nóng giận, cũng đừng chấp nhặt với tên tửu quỷ này làm gì, hành động này thực sự không hợp với thân phận ưu nhã của chú đâu."
Đánh rắn đánh bảy tấc, vừa nghe thấy Kiều Tinh Nam nói như vậy, chú Steria đang đánh người chợt khẽ giật mình.
Nói không sai, giáo huấn thứ rác rưởi như thế, chẳng những ảnh hưởng đến hình tượng của mình, mà còn vũ nhục thủ trượng làm bạn với mình nhiều năm, nếu như ngày sau có cơ hội kích hoạt kỹ năng thì tìm hắn ta tính sổ cũng không muộn.
Steria sửa sang y phục của mình, trong đôi mắt màu xanh thẳm tràn đầy áy náy: "Steria thất lễ, đã quấy rầy chủ nhân."
Quấy nhiễu thì cũng không có, Kiều Tinh Nam chủ yếu sợ đối phương sẽ đánh chết thẻ bài mà mình vừa mới rút được.
"Chú Steria, hay là chú mang số 0 trở về phơi nắng ăn cơm trước đi, bên này có ta thu dọn rồi, một lát nữa đợi hắn tỉnh rượu, ta sẽ dẫn hắn trở về tìm chú."
Kiều Tinh Nam vừa cười bồi, ngón tay vừa khẽ nhúc nhích, khống chế số 0 đứng lên, thực sự muốn hai người tách ra.
Trong đầu số 0 nghe được tiếng chủ nhân muốn mình đi cùng chú Steria, con ngươi đen trầm của nó chợt lóe lên, khắp khuôn mặt chất phác là vẻ nghiêm túc: "Ta, đói bụng."
Steria cũng muốn rời khỏi nơi này, ông kỳ thật không khoa trương, ở cùng một nơi với Farrel Ruier sẽ luôn khiến cho Steria nhớ tới bữa tiệc lộn xộn và thất bại trước đó, với ông mà nói đó là sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời ông.
Steria mỉm cười: "Được rồi, chủ nhân."
Chờ Steria và số 0 rời đi, Kiều Tinh Nam mới thở ra một hơi thật sâu, y quay đầu đi đến trước mặt Farrel Ruier ngồi xuống.
Farrel Ruier lúc này đã mở mắt, vẻ ngoài hắn rất anh tuấn, mày kiếm mắt sáng trông rất cứng rắn, nhưng bởi vì say rượu, nên lúc này, con ngươi màu xám đậm của hắn nhìn qua hơi mông lung, dường như không biết đã xảy ra chuyện gì, tóc dài màu trắng tán loạn, rất là gợi cảm.
Kiều Tinh Nam sẽ không bởi vì lời nói của Steria mà kết luận tính tình của một thẻ bài, chỉ khi nào nói chuyện trực tiếp với đối phương, Kiều Tinh Nam mới biết được rốt cuộc nên đối đãi với hắn như thế nào.
"Tỉnh rượu chưa?"
Kiều Tinh Nam cười nói một câu, đặt thanh kiếm tuyết ở bên vào trong tay hắn.
Người kia là ai? Farrel Ruier mê mang nhìn nam nhân đang cười tít mắt trước mắt, phản ứng một chút, mới giật mình nhớ ra hình như mình bị rút trúng.
Nam nhân này hẳn là chủ nhân của mình.
Farrel Ruier xiết chặt thanh kiếm trong tay, giương mắt nhìn về phía Kiều Tinh Nam, vuốt vuốt huyệt Thái Dương của mình, đỡ tường đứng lên, thuận miệng nói: "Tỉnh rồi, hôm qua uống quá nhiều."
Thái độ cũng tạm được, nhìn không giống như chú Steria miêu tả.
Kiều Tinh Nam đứng lên, thấy đối phương hiện tại đã có năng lực suy tư, y mới chậm rãi giải thích tình cảnh của mình cho hắn nghe: "Cho nên, bây giờ ngươi cần giả bộ đóng vai là kỵ sĩ trưởng, theo hầu ở bên cạnh ta, bảo hộ an toàn của bọn ta."
Khoác lác đương nhiên là phải thật là nổ.
Bên cạnh một đế vương kiểu gì cũng phải có mấy hộ vệ khủng bố đi cùng chứ, như là sáu vị Thánh kỵ sĩ, mười hai vị kỵ sĩ trưởng gì gì đó. Hiện tại bên cạnh Kiều Tinh Nam mặc dù chỉ có số 0 và Farrel Ruier, nhưng cũng không ảnh hưởng đến độ uy lực của y.
Đến lúc đó nếu như xuất hiện tình huống khác thì có thể tiến hành thay đổi.
"Không thành vấn đề."
Farrel Ruier trả lời rất sảng khoái.
Kiều Tinh Nam thấy thế liền cảm thấy thả lỏng, tiếp tục thương lượng: "Farrel Ruier, thuộc tính của ngươi là không thể rời khỏi rượu, vậy ngươi có thể tập trung uống rượu vào buổi tối không? Ban ngày phải cố gắng không uống rượu, dù sao thì Thánh kỵ sĩ bên cạnh đế vương cũng sẽ không thể là một tên nghiện rượu."
"Vậy thì quên đi, ngươi ném ta đi đi."
Farrel Ruier ngáp một cái, hắn cầm bầu rượu bên hông lên, uống một ngụm, than thở một tiếng: "Ta không thể nào không uống rượu."
Ba chủ nhân trước đó cũng bởi vì Farrel Ruier suốt ngày uống rượu nên đã bán đứng hắn, Farrel Ruier nghĩ, nếu thật sự không cho hắn uống, dù cho có đọa hóa thêm một lần nữa, hắn cũng không để ý.
"Nếu như vậy, chúng ta phải thay đổi mạch suy nghĩ."
Kiều Tinh Nam không bất ngờ, nói thẳng.
Dựa theo lời chú Steria miêu tả, chấp niệm của Farrel Ruier với rượu rất sâu, vừa rồi đưa ra đề nghị, Kiều Tinh Nam đã đoán được hắn sẽ không dễ dàng từ bỏ việc uống rượu.
Động tác uống rượu của nam nhân chợt ngừng lại, hắn không dự liệu được đối phương lại không nghĩ đến việc ném mình về Tạp Trì: "Mạch suy nghĩ gì?"
Nơi này không có bàn, không có chỗ viết chữ, nhưng bây giờ trở về, Kiều Tinh Nam lại sợ Farrel Ruier và chú Steria cãi nhau.
Tìm cách khác thôi.
Y ngồi dưới đất, ghi lên trên sổ ghi chép: "Ngươi thích uống rượu, toàn thân đều là mùi rượu, thoạt nhìn có vẻ không giống một kỵ sĩ hợp cách lắm, vậy một đế vương cao ngạo như ta vì sao lại cho ngươi ở bên cạnh?"
Theo lẽ thường, bên cạnh đế vương chắc chắn sẽ không bao giờ xuất hiện một kỵ sĩ thích rượu như mạng như vậy.
"Hoặc là vì địa vị của ngươi thực sự cao, hoặc là chính ta có nguyên nhân bất đắc dĩ nào đó, phải chấp nhận việc ngươi vô lễ với ta."
Con ngươi màu xám đậm của Farrel Ruier nhìn về phía Kiều Tinh Nam, hơi khó hiểu, đây là lần đầu tiên mình không cần phải thích ứng với đối phương, mà là đối phương đang suy nghĩ biện pháp để hắn có thể giữ lại sở thích ban đầu của mình.
Như thế đúng là không mưu mà hợp với ý nghĩ của mình.
Mình vốn thích uống rượu, tại sao vì chủ nhân lại phải thay đổi sở thích.
Farrel Ruier nghĩ như vậy, lại uống thêm một ngụm rượu.
"Kế tiếp, nếu như ngươi không có vấn đề gì, vậy chúng ta cứ làm như vậy đi, nhưng mà nhân vật này của ngươi có thể sẽ phải chịu chút oan ức."
Kiều Tinh Nam đã hình thành được đại khái nhân vật của Farrel Ruier.
"Ở trong thiết lập của ta, Hỗn Độn đế quốc có sáu vị Thánh kỵ sĩ, sáu vị này là kỵ sĩ tối cao bậc nhất đế quốc ta, ngươi là một trong số đó."
"Nhưng chuyện này cũng không hề mang ý nghĩa một vị đế vương nhất định phải chịu đựng thói quen say rượu của ngươi, còn cần có một nguyên nhân bất đắc dĩ nào đó nữa."
Kiều Tinh Nam cẩn thận suy nghĩ một chút.
"Đây là nguyên nhân mà tất cả mọi người phải nhịn ngươi."
Kiều Tinh Nam giương mắt nhìn về phía Farrel Ruier, "Người biết một chuyện mà hoàng thất phải giữ kín như bưng, là bí mật mà hoàng thất không thể nói ra, nặng nề mà phức tạp."
"Cho nên ngươi mới mượn rượu tiêu sầu, dùng cái này để quên mất đi một vài chuyện."
Sau khi nói đến đây, con mắt Kiều Tinh Nam tựa hồ cũng đang phát ra ánh sáng: "Ta và người bên cạnh ta không quen nhìn dáng vẻ uống rượu say khướt của ngươi, nhưng vẫn không thể không nhịn."
Farrel Ruier rất ngạc nhiên khi nghe thấy ý tưởng này, tân chủ nhân này thông minh hơn mình nghĩ.
"Có thể."
Kiều Tinh Nam gật đầu một cái, sau này còn cần rất nhiều thứ để làm nổi bật lên thân phận đặc biệt của Farrel Ruier, chờ sau khi trở về, y còn phải cẩn thận nghiên cứu một chút, cố gắng đảm bảo một giọt nước cũng không lọt.
Hơn nữa vấn đề cộng sự giữa chú Steria và Farrel Ruier cũng là một nan đề.
Về trước rồi nói sau.
Kiều Tinh Nam khe khẽ thở dài, vừa mới chuẩn bị mang Farrell đi ra ngoài thì bước chân chợt dừng lại, y nghiêng đầu quan sát nhìn chiếc áo choàng trắng rộng tay mà Farrel Ruier đang mặc, bộ y phục này của Farrel Ruier khá ổn, quả nhiên là thẻ bài đẳng cấp cao nên quần áo cũng không tệ.
Đều đẹp mắt hơn số 0 lúc ban đầu.
Mang đi ra ngoài không sợ bị nghi ngờ.
Farrel Ruier đi theo y khẽ động, bỗng nhiên rên lên một tiếng.
Kiều Tinh Nam nhíu nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ: "Làm sao vậy?"
"Không biết tại sao ngực có chút đau."
Ánh mắt Farrel Ruier có vẻ ngờ vực.
Kiều Tinh Nam trầm mặc một chút, ánh mắt chân thành nói: "Có thể là ngươi uống say nên trong lúc bị đưa ra khỏi Hỗn Độn Tạp Trì đã rơi xuống té bị thương."
Ở trong ánh mắt hoài nghi của Farrel Ruier, nét mặt Kiều Tinh Nam không thay đổi.
Steria và số 0 còn phải phụ trách nói cho bạo quân biết thân thế phải "giữ kín như bưng" của Farrel Ruier mà không để lại dấu vết gì, độ khó của màn diễn này không thấp, lúc này chắc chắn không thể xảy ra mâu thuẫn nội bộ, như vậy sẽ rất là phiền phức.
Dù sao, nếu để cho Farrel Ruier biết ai thừa dịp hắn say rượu mà đánh hắn. . .
Nghĩ đến chú Steria nói đến chuyện say rượu truy sát trước đó, Kiều Tinh Nam không nhịn được giật cả mình.
Không, Farrel Ruier vì rơi xuống nên đã bị thương, chú Steria hòa ái dễ gần không có làm gì cả.