Lục Tân cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng vẫn ướm thử rồi liều mình bước tới, bước ra khỏi mảnh vỡ ban đầu.

Khi xuất hiện trên mảnh vỡ sàn nhà ở trên đầu, hắn đã đi qua vết nứt không gian.

Một nỗi hoảng sợ kỳ lạ đột nhiên tràn ngập trong tâm trí của hắn và hắn vô thức nhìn về phía sâu của vết nứt.

Lúc này, dường như hắn đã thấy gì đó, nhưng hắn lại không thể nhớ ra.

Dường như ở trong khe nứt đó có thứ gì đó nằm ngoài nhận thức của hắn mà bộ não của hắn cũng không thể nhận ra được. Cho nên, đã tự tạo cho hắn một cảm giác không nhớ ra được.

Khi đi đến một mảnh sàn vỡ khác, hắn lại đứng sánh vai với Số 2 và nơi mà hắn vừa đứng ban nãy đã trở thành trần nhà.

Lục Tân đứng đó một lúc, cảm nhận thứ cảm giác vừa kỳ lạ vừa sai lệch này.

Số 2 dường như rất hiểu cảm giác của hắn lúc này, nên không vội vàng mà chỉ lặng lẽ đứng bên cạnh chờ đợi.

"Trước tiên hãy gọi bạn đồng hành của ta đi theo"

Lục Tân nhìn Hạ Trùng ở phía xa và nói với Số 2.

Sau khi vào trong thế giới này, hắn đã không thấy em gái và ba của mình ở đâu, cũng không biết là họ không đi vào cùng với hắn hay là đang trốn ở một chỗ nào đó. Lục Tân đã gặp phải tình cảnh này nhiều lần rồi nên không hề hoảng sợ, nhưng hắn vẫn muốn dẫn theo Hạ Trùng.

Số 2 gật đầu và vẫy tay về phía Hạ Trùng.

Lục Tân vừa nhìn sang đã thấy Hạ Trùng đang ngồi ôm gối, lau nước mắt trên một mảnh vỡ của thế giới. Do đột nhiên tăng tốc di chuyển về phía hắn, nên mảnh vỡ mà cô đang ngồi lên thậm chí còn xoay vòng tròn. Hạ Trùng cảm giác được điều gì đó nên vội vàng nắm chặt chiếc chân bàn bên cạnh, đồng thời tay còn lại cũng nắm chặt một con dao găm.

"Rầm..."

mảnh vỡ thế giới nơi mà Hạ Trùng đang đứng lao đến, đâm thẳng vào mảnh vỡ của họ, tạo nên một âm thanh trống rỗng Lục Tân gần như đứng không vững.

"Là ngươi?"

Còn Hạ Trùng ngay lập tức lo lắng nhìn xung quanh, trên mặt cô vẫn còn nước mắt. Tiếp sau đó, cô đã nhạy cảm nhận ra được bóng người bên cạnh, thuận thế lia con đao găm trong tay về phía Số 2 nhưng cô cũng lập tức thấy Lục Tân ở phía sau.

Sau đó, cô nhanh chóng xoay người đứng dậy và nhân lúc Lục Tân không chú ý, cô đã đưa tay áo lên lau nước mắt trên mặt.

Khi xoay người trở lại, cô đã lấy lại vẻ mặt nghiêm túc:

"Đây là nơi nào?"

Ngay sau đó, cô lại liếc nhìn Số:

2"Hắn là ai?"

Ánh mắt của Lục Tân dừng một chút trên đôi mắt còn đang ướt át của cô, sau đó hắn giả vờ như không thấy, thu hồi ánh

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play