Lục Tân và Hạ Trùng thuận theo khe hở giữa những khúc xương chui xuống mặt
đất, trước mắt lập tức xuất hiện từng cảnh tượng đỏ thẩm.
Thoạt nhìn nơi này giống như một khung xương của con quái vật khổng lồ,
đang chống đỡ và tạo ra một không gian rộng lớn âm trầm ở một thế giới ngầm
tĩnh mịch không biết tên.
Cao ốc Hỏa Chủng, chỉ tính phần trên đất thì đã cao tới trăm tầng.
Không ngờ dưới đất lại còn sâu đến thế này...
Chỉ dựa vào mỗi kiến trúc này thôi thì cũng đủ để người ta sợ hãi và thán
phục về nội tình và thực lực của Hỏa Chủng.
Hai người họ nhanh chóng lần theo từng tầng leo xuống dưới, cuối cùng cũng
tìm được một cánh cửa hoàn chỉnh.
Hạ Trùng nghiêng tai lắng nghe, sắc mặt lập tức trở nên ngưng trọng.
Sau đó, cô cẩn thận từng chút một, kéo cửa ra một cách nhẹ nhàng, như là sợ
bị người nào đó nghe thấy.
Nhưng căn phòng sau cánh cửa vẫn là một căn phòng chật hẹp vắng vẻ.
Chỉ là sau khi vừa tiến vào, Hạ Trùng lập tức nhìn Lục Tân rồi làm động tác
im lặng rồi dùng mắt liếc liếc bên cạnh.
Lục Tân hiểu ý, phát hiện thì ra bên cạnh bọn có có một vách tường làm bằng
thuỷ tinh mờ.
Có thể thấy ở chỗ khác bên tường có ánh sáng nhu hòa, còn có mấy cái bóng
thật dài in dấu trên pha lê.
Căn phòng cách vách có người.
Thế là hắn học theo dáng vẻ của Hạ Trùng, lặng lẽ tới gần vách tường rồi
dán tai vào.
"Gì gọi là vấn đề đã được giải quyết?"
Ngay lập tức, họ nghe được có người đang nén giận quát:
"Cửa địa ngục sắp mở rồi, nghi thức lấy lòng thần minh của chúng ta
cũng đã đi tới điểm mấu chốt. Nhưng ngay cả một con chuột lén lút chui vào
thành phố Hỏa Chủng cũng chưa bắt được, đó chính là kẻ có thể chèo chống gần mười
phút trước mặt của quân đoàn Địa Ngục, đồng thời có thể biến mất một cách kỳ lạ
trước mặt chúng ta đấy...
"Nếu kẻ điên cuồng và đáng sợ này vẫn còn ở trong thành phố Hỏa Chủng,
thì sao chúng ta có thể y� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.