Dưới tình huống đánh cận chiến mà động tác của cả hai bên đều nhanh còn cực
dị như thế này, chỉ cần đoán sai hướng đi của đối thủ, đã đủ tạo thành một sai
lầm lớn không bù đắp nổi. Lưỡi dao găm tiến quân thần tốc về phía cổ họng Lục
Tân, cho người ta cảm giác không thể nào đỡ đòn, hay né tránh nổi.
Thậm chí, thông qua hai cái lỗ trên mặt nạ, Lục Tân như nhìn thấy ánh mắt lạnh
lùng, âm u và quái dị cùng cực của thanh niên mặc đường trang.
Vì thế hắn khẽ thở dài, thình lình tung cước đã tổ trưởng Long văng ra
ngoài.
'Ảm"
Cú đá mạnh mẽ phát ra âm thanh vang dội, Lục Tân cảm nhận được mu chân mình
chạm vào thứ gì đó mềm mềm, sau đó là toàn bộ phần bàn và cẳng chân của mình va
đạp với phần xương sườn rắn chắn của hắn, đồng thời từ bên dưới truyền tới tiếng
kêu nặng nề.
Thanh niên mặc đường trang bị đá bay ra ngoài, lộn mèo trên không trung, giống
hệt như khi một con quay bị quất ra, theo quán tính, cả người quay tròn không
kiểm soát nổi.
Hắn trực tiếp bay ra xa hai, ba mét, đụng vào đám binh lính vũ trang, cả
đám ngã xóng xoài thành một đoàn.
Suốt trận chiến, miệng Lục Tân thậm chí còn đang ngậm điếu thuốc, làn khói
mở xông lên khiến mắt trái của hắn hơi nheo lại.
"Mấy thứ lòe loẹt thì nhiều đấy, nhưng hắn không biết khi cường độ
tinh thần trở nên cường đại rồi sẽ có khả năng lĩnh vực tinh thần biến dạng sao?"
Lục Tân nghĩ thâm trong lòng, hai chân chậm rãi tiến về trước, quét mắt
đánh giá tổ trưởng Long bị mình đá nằm rạp xuống đất, qua hồi lâu vẫn không thể
bò dậy nổi, bộ dạng có chút tò mò.
Đó là một cái mặt nạ vẽ theo kiểu kinh kịch, bên trên phủ một lớp sơn dầu
không rõ nguồn gốc. Hoa văn màu đen được phác họa từ trên xuống dưới, từ trái
sang phải, bố cục hợp lý, trông giống như sáu con mắt.
Lục Tân nhớ rõ, lần cuối cùng nhìn thấy hắn, trong số sáu con mắt đã có ba
con lóe lên ánh đỏ.
Mà tổ trưởng Long, thời điểm hai bên giao thủ, cũng ra tay thi triển ba loại
năng lực.
Cuối cùng do bị lĩnh vực tinh thần biến dị của mình ảnh hưởng nên mới trúng
một đá, văng ra ngoài.
Bản thân hắn không phải dị biến giả.
Cho nên, chiếc mặt nạ này có thể ban năng lực cho người thường?
"Ngươi..."
Đến tận lúc này, tổ trưởng Long mặc đường trang mới run rẩy trở mình, hai mắt
nhìn chòng chọc vào Lục Tân, giọng điệu ngột ngạt, cũng ẩn chứa sự sợ hãi, kinh
ngạc. Nhưng vừa thốt ra được một từ thì đã vội che miệng nôn khan, dường như một
cước kia đã khiến hắn bị nội thương, máu cũng vọt lên miệng.
"Thứ này là vật phẩm ký sinh của ngươi sao?"
Lục Tân không để ý đến hắn, chỉ lấy điếu thuốc xuống, gõ nhẹ cho rớt phần
tro đi, sau đó nhìn mặt nạ của hắn: "Cho ta mượn xem được không?"
"Ngươi yên tâm, ta không lấy của ngươi, xem một lát rồi trả lại
ngay...
Lục Tân thật sự chỉ muốn xem một chút thôi.
Thấy đồ chơi mới, mượn xem một lát không phải là chuyện bình thường sao?
Nhưng phản ứng của người thanh niên mặc đường trang bị Lục Tân đã một cước
đá ngã lăn ra đất thì khác, hắn lộ vẻ khủng hoảng cùng cực.
Dù lúc này hắn đang đeo mặt nạ, không nhìn rõ vẻ mặt thì cũng đoán được hắn
hoảng sợ đến cỡ nào. Sau khi đánh nhau một trận, vừa thấy Lục Tân sáp lại gần,
hắn lập tức liều mạng bò dậy, nghiêng ngả lảo đảo lao về phía trước, trốn ra đằng
sau mấy nhân viên vũ trang.
Còn đám nhân viên vũ trang đứng quanh xe, dù cũng rất hoảng loạn khi phải đối
mặt với Lục Tân, nhưng cũng chỉ đành lấy hết can đảm bao vây hắn lại. Nhân số
bên họ không ít, vừa nãy họ đã lái tổng cộng tám chiếc xe đến đây, trừ chiếc xe
đầu tiên ra thì trên bảy chiếc xe còn lại, mỗi xe đều chở ít nhất bốn nhân viên
vũ trang, bị � ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.