Đi Theo Vết Trăng Máu

Chương 516: Xử lý triệt để.


10 tháng

trướctiếp

Nòng súng không chút chậm trễ, bắt đầu chuyển động, những con rắn lửa dài 20cm điên cuồng phóng ra.

Trong không khí nồng nặc mùi thuốc súng, cơn mưa đạn bay ra khiến không khí xung quanh Lục Tân chấn động.

"Không ổn rồi...

Hàn Băng ở trong tòa nhà bên cạnh không khỏi thốt lên.

Bởi vì cô không phải là dị năng giả, vậy nên không hiểu biết quá chuẩn xác với trận chiến giữa các dị năng giả.

Giống như khi Lục Tân giao chiến với tên dị năng giả đầu tiên, dưới cái nhìn của cô, đối phương xông thẳng về phía Lục Tân, sau đó chưa hề làm gì cả thì đã bị đòn xung kích tinh thần của Lục Tân cắt thành một đống máu thịt, thậm chí là hai người phía sau cũng chết thảm tại chỗ.

Nhưng hiện giờ thì cô đã hiểu.

Bất kể là hai tên dị năng giả hệ người nhện dùng cơ thể cuốn chặt Lục Tân hay là ba khẩu súng nòng quay đang phun đạn kia đều hiện rõ trong tầm mắt.

Lấy cái giá là tính mạng của hai dị năng giả hệ người nhện trói chặt Lục Tân, sau đó dùng súng máy bắn giết.

Đối với người bình thường mà nói, những viên đạn bắn ra như mưa, tiếng đạn nổ dày đặc, vang dội kia chính là đại diện của tử thần.

Cô chưa từng nghi ngờ sự mạnh mẽ của Lục Tân.

Nhưng trong trí nhớ của cô, Lục Tân chưa từng thể hiện ra cơ thể mạnh mẽ có thể đối kháng lại súng nòng quay.

Bên trong Đặc Thanh Bộ có một lời đồn, nói là khi Lục Tân mới tham gia vào trong Đặc Thanh Bộ, khi đoàn kỵ sĩ Tần Nhiên tập kích, hắn từng dựa vào niệm lực của bản thân ngăn cản mưa đạn đây trời, cứu mạng tổ trưởng Tần, nhưng chuyện này nếu không được chứng kiến tận mắt thì không thể tin được.

Cô tận mắt chứng kiến trong một bữa cơm trước đó, Lục Tân không vặn được một cái nắp chai, vậy nên đặt nó sang một bên.

Hiện giờ dưới tình hình bị hai dị năng giả hệ người nhện cuốn chặt, không thể nào tránh né được, sao hắn có thể đối kháng được ba khẩu súng tử thần kia chứ?

Lúc màn mưa đạn bắn tới trước mặt thì Lục Tân đang ngẩn ngơ.

"Bọn hắn dùng thân thể cuốn chặt ta, mặc cho mưa đạn bắn tới, bọn hắn định cùng chết với ta sao?"

Cúi đầu nhìn hai tên dị năng giả hệ người nhện ở hai bên, cảm nhận được sự yếu ớt của tính mạng con người.

Thế là khóe miệng hắn run lên một cách thiếu tự nhiên, sau đó dù thân thể bị hai người kia cuốn chặt, hắn vẫn ngồi xuống.

Đưa tay tóm lấy những phiến đá dày đặc dưới mặt đất, dùng sức nhấc lên.

Trong quá trình này, trong con mắt hắn xuất hiện những hạt màu đen, bầu không khí xung quanh cũng trở nên đặc dính hơn trước vài lần, dường như có một luồng sương mù màu đen nhạt đây quỷ dị và linh hoạt ở xung quanh thân thể hắn vậy.

"Xoẹt... ' Bởi vì động tác của hắn quá mạnh mẽ nên hai tên dị năng giả hệ người nhện cuốn trên người hắn bị kéo đứt, tựa như những sợi dây thừng.

Máu tươi bắn ra xa tận mười mấy mét, dù trong tiếng đạn gầm thét chói tai, tiếng xương vỡ vụn cũng rất rõ ràng.

"Rắc...

Cùng lúc đó, Lục Tân nhấc một khối đá rộng ba bốn mét, dài hai mét từ trên mặt đất lên.

Mặt đường ở đây được tạo thành từ những tảng đá xanh dày mười mấy centimet, từng khối từng khối liền nhau, dùng xì măng kết nối lại.

Nhưng Lục Tân lại nhấc lên cả một mảng lớn, ngăn chặn ở trước người.

Màn mưa đạn gào thét, bắn lên trên "tấm khiênn" này, trong nháy mắt đã khiến tấm khiên đá tan nát.

Nhưng sau khi đá bay tán loạn dừng lại, khói lửa ản đi, ở chỗ đó chỉ có hai đống máu thịt nát vụn, không hề có Lục Tân.

Ba tên dị năng giả ở sau điều khiển ba khẩu súng đều tỏ giật mình, vẻ hung ác sâu trong mắt dường như không có chỗ nào phát tác.

Nhưng ngay sau đó, bọn hắn nghe được tiếng hít thở từ phía sau lưng.

Có kẻ phản ứng cực nhanh, lập tức nhận ra tình hình không ổn, lấy dao găm trên chân ra, quay người lại, đâm mạnh xuống.

"Rác"

Con dao găm trong tay hắn dừng lại ở giữa không trung, không thể tiến thêm một phân nào nữa.

Ngay sau đó, thân thể của hắn đột nhiên vặn vẹo, bẻ gập, ép chặt lại thành một cục.

Hai người chịu trách nhiệm bắn súng khác cũng bị luồng sức mạnh vô hình này ép thành thịt viên, sau đó bị ném ra phía xa.

Lục Tân đúng ở phía sau ba khẩu súng nòng xoay, lặng lẽ nhìn về phía đối thủ.

"Và...

Dường như có một bàn tay vô hình điều khiển, ba khẩu súng nóng xoay đột nhiên quay về phía sau, họng súng chỉ về phía trước.

Ngay sau đó, nòng súng phun lửa, đạn bắn liên tiếp ra ngoài.

Trên quảng trường, hơn chục tên dị năng giả còn lại đang dùng đủ các phương thức xông vọt tới phía Lục Tân.

Cho dù là ba khẩu súng nòng xoay thì cũng không thể ngăn cản hơn mười tên dị năng giả dùng đủ các phương pháp nhanh le, quỷ dị áp sát.

Nhưng khi Lục Tân ngẩng đầu lên nhìn về phía bọn hắn thì có một gợn sóng vô hình tỏa ra, thân thể những dị năng giả này lập tức bị chậm lại, cho dù có một số người thi triển ra năng lực ảo ảnh thì cũng dần dần bị xóa mờ, tựa như đang tẩy một bức tranh vậy.

Năng lực ảo ảnh giống như trải ra một tấm vải vẽ lên trên hiện thực.

Dị năng giả có thể vẽ lên trên đó những thứ mình muốn người khác nhìn thấy, thay thế cho hiện thực.

Nhưng ở trước mắt Lục Tân, những bức vẽ này trở nên nhạt dần, rồi trong suốt, thậm chí là hoàn toàn biến mất.

Tốc độ giảm xuống, ảo ảnh không còn.

Thế là những dị năng giả này chỉ có thể trơ mắt nhìn những họng súng đang phun lửa kia.

"Vù vù vù vù vù..."

Lúc này, tiếng đạn bay không còn giòn tan nữa, mà nó lại tựa như tiếng gió bão rít gào.

Lập tức có cảnh từng thân thể máu thịt bị xét nát xuất hiện trên quảng trường.

Những dị năng giả này bị sức mạnh tinh thần ảnh hưởng, tốc độ chậm hơn, năng lực bọn hắn thi triển ra cũng bị lực lượng tinh thần khổng lồ của Lục Tân pha loãng, vậy nên bọn họ biến thành bia sống của những khẩu súng nòng xoay này.

Máu thịt bắn tung tóe khắp nơi, thân thể xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng.

Lục Tân hở hững nhìn những đóa hoa máu nổ tung, nhìn những khẩu súng nòng xoay người người điên cuồng bắn phá.

Thẳng tới khi bắn hết sạch đạn.

Sau đó hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, tiến vào sâu trong quảng trường.

Trên tòa nhà, mấy người Thằn Lần và Hàn Băng tựa bên cửa sổ, ngơ ngác nhìn quảng trường bên dưới.

Bọn hắn nhìn Lục Tân từng bước từng bước tiến về phía trước, không thể nói xung quanh không có người sống được nữa.

Mà phải nói xung quanh hoàn toàn không có thi thể nào nguyên vẹn.

"Rốt cục là ở chỗ nào?"

"Đến lúc này không cần phải trốn tránh nữa chứ?"

"Khi nãy ngươi mạnh miệng lắm mà, vì sao bây giờ lại lẩn trốn vậy?"

Khắp nơi xung quanh là máu thịt, Lục Tân chậm rãi đi trên quảng trường làm bằng đá, bước qua cưa sắt, kiếm gỉ, phi đao, những đoạn ruột bị cắt thành mấy đoạn, trên mặt nở một nụ cười mỉm, nói nhỏ.

Trong giọng nói mang theo vẻ vui thú khác thường, giống như một người lớn đang chơi trốn tìm với trẻ con vậ

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp