*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Từ Dương khinh thường nhìn ông, nói: "Quá mức thế nào? Tôi cướp người phụ nữ của con trai ông, đuổi ông ra khỏi công ty, còn cho người ta đánh con ông. Ông có thể làm gì với tôi? Ông chỉ là một con chó nhà họ Từ tôi, hiện tại còn không bằng một con chó, con trai ông cũng đáng bị tôi cướp người đẹp, cũng không tự mình đái dầm khóc lóc om sòm.

Hắn khiêu khích nói với Ngô Hoàng Phi: "Nghe nói mày luyện karate rất giỏi và có tham gia thi đấu. Bây giờ mày ngay chỗ này, mày còn dám đánh với tao không?"

Ngô Hoàng Phi nắm chặt tay, anh ta thật sự không dám động thủ. Từ Dương dù gì cũng là người nhà họ Từ, căn bản bọn họ không thể đối đầu được.

Từ Dương thấy thế, lập tức bật cười, tư thế vô cùng kiêu ngạo.

Một bên Cung Nhạc Nhạc nhíu mày, âm thầm lắc đầu. Cũng may là cô không đi theo Ngô Hoàng Phi, nếu không lúc này người chịu nhục chính là cô.

"Phế vật." Từ Dương nói xuống một câu, cười lạnh, xoay người rời đi.

"Đứng lại." Một giọng nói vang lên sau lưng Từ Dương.

Từ Dương dừng lại, xoay người, nhìn Đường Tuấn, nói: "Mày nói cái gì?"

Ngô Hoàng Phi và cha mẹ anh ta đột nhiên nhìn Đường Tuấn, tự hỏi anh muốn làm gì.

Đường Tuấn nói: "Hoàng Phi, đánh hắn. Xảy ra chuyện, tôi chịu trách nhiệm."

Khi giọng nói đó rơi xuống, không chỉ bàn của bọn họ, mà hầu hết cả phòng ăn đột nhiên im lặng.

Hầu hết những người có mặt đều biết thân phận của Từ Dương, cho nên vừa rồi Từ Dương kiêu ngạo như vậy cũng không ai dám nói gì. Nhưng bây giờ Đường Tuấn thực sự yêu cầu Ngô Hoàng Phi đánh Từ Dương, còn nói xảy ra chuyện anh sẽ chịu trách nhiệm. Thật là điên rồ, ở Hà Nam chỉ có con trai của Từ Hải Đông mới dám nói những lời như vậy. Xét cho cùng, đứng sau Từ Dương là gia tộc nhà họ Từ kếch xù ở Hà Nam.

Toàn bộ Hà Nam ai dám đắc tội nhà họ Từ!

"Haha." Từ Dương nhìn Ngô Hoàng Phi, vẻ mặt giễu cợt nói: “Xem ra nhà họ Ngô của mày thật sự không muốn ở lại Hà Nam nữa.”

Cha Ngô và mẹ Ngô hoảng sợ nhìn Đường Tuấn.

Từ Dương dù sao cũng là hắn đuối lý trước, cũng không dám cùng bọn họ đi quá xa. Nhưng bây giờ bọn họ trở nên bị động vì câu nói của Đường Tuấn, cho Từ Dương một lý do để hành động.

"Này tiểu Đường quá xúc động, làm sao dám nói như vậy." Cha Ngô thầm nghĩ trong lòng.

Mẹ Ngô nhìn Ngô Hoàng Phi, dường như trách cứ anh ta tại sao lại giao lưu với bạn như này, không phải là muốn hại nhà họ Ngô bọn họ sao?

Nhưng Ngô Hoàng Phi chỉ hơi ngạc nhiên. Sau cùng, anh ta đã tận mắt chứng kiến ​​Đường Tuấn một chưởng giết Hư Tĩnh Văn. Xét về địa vị và thân thế, Hư Tĩnh Văn dù không bằng Từ Ngũ Lâu, con trai của Từ Hải Đông nhưng cũng không kém xa. Từ Dương chẳng qua chỉ là bà con xa của nhà họ Từ, đương nhiên sẽ không đáng để Đường Tuấn đặt vào mắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play