*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cái hộp to bằng lòng bàn tay người lớn, vuông vắn trông rất tinh tế. Ngoài ra ở trên mặt hộp còn khắc họa những đường nét hoa văn phức tạp.
Đường Tuấn mới mới vừa cầm lấy chiếc hộp, trong lòng đã khẽ động, thế mà lại có một chút hàn khí phát ra từ những khe hở trên hộp. Nếu không phải tinh thần lực của anh đã tăng vọt, chỉ e rằng còn không thể cảm nhận được.
“Lúc trước tôi đã thử mở hộp, có điều lại mở không ra.” Khuôn mặt già của Thẩm Dũng đỏ ửng, có vẻ hơi xấu hổ.
Đường Tuấn lại lắc đầu, cái hộp này xuất thân từ trong tay gia tộc võ đạo, người bình thường sao có thể mở được.
Khi đang vận chuyển chân khí hội tụ giữa hai lòng bàn tay, thế nhưng đột nhiên chân khí lại không tự chủ được mà bị cái hộp đầy hoa văn đó hấp thụ. Hoa văn dần dần tỏa sáng, lạch cạch, một tiếng vang nhỏ, chiếc hộp tự động mở ra.
Trong nháy mắt khi chiếc hộp sắp mở ra, trong lòng Đường Tuấn đột nhiên xuất hiện một dấu hiệu cảnh báo. Một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm bao phủ toàn thân của anh, cả thân thể đột nhiên nổi da gà.
Cạch!
Ngay khi chiếc hộp vừa được mở ra, một luồng hàn khí trắng hồng mạnh mẽ bắn ra từ bên trong. Tốc độ nhanh như chớp, mục tiêu đã chĩa thẳng vào cổ họng Đường Tuấn.
Nếu hàn khí trắng hồng này rắn chắc, Đường Tuấn có cảm giác cổ họng bản thân nhất định đã bị đục thủng một lỗ. Cho dù thân thể anh bây giờ đã là xương ngọc máu bạc, gần với Vô Cấu Đạo Thể của Đạo gia nhất, cũng không thể ngăn cản được.
Bộp!
Đường Tuấn đột nhiên ra thế phòng thủ bằng cả hai tay, hai bàn tay cùng nhau kẹp chặt luồng hàn khí trắng hồng kia.
Lúc này, Đường Tuấn mới nhìn thấy rõ ràng luồng hàn khí trắng hồng kia là cái gì.
Đó là một cây kim được làm từ hàn khí thuần khiết tới cực điểm rồi cấu tạo thành kim băng, chỉ dài bằng ngón tay trỏ và dày bằng một cây tăm xỉa răng. Nó nhìn thì có vẻ không có bất kỳ lực sát thương nào, nhưng chắc chắn nó còn mạnh hơn so với một kiếm trí mạng của Từ Phong!
Đây hoàn toàn không phải là món quà nào hết, mà là một sát chiêu muốn đẩy anh vào chỗ chết!
Cuối cùng Đường Tuấn cũng đã suy nghĩ cẩn thận những đường nét hoa văn đó tại sao lại hấp thụ chân khí của bản thân, thì ra là dùng để kích hoạt cây kim băng được giấu trong hộp!
Tâm địa ác độc!
Đường Tuấn hung dữ mà nghĩ, có điều lúc này anh căn bản là không kịp nghĩ được nhiều thứ khác. Cái cây kim bạc kia tuy rằng đã bị kẹp giữa hai lòng bàn tay anh, nhưng cũng không hề dừng lại. Kim băng xoay tròn ở giữa hai lòng bàn tay anh, hàn khí lạnh lẽo đáng sợ tỏa ra, đông cứng hai lòng bàn tay anh, ngay cả chân khí cũng có xu hướng bị đông cứng!
“Không tốt! Kim băng này quá lớn mạnh, tôi không ngăn được! Người chế tạo ra kim băng này nhất định phải là cao thủ cảnh giới Thần Hải, thậm chí còn phải mạnh hơn so với Chung Khê San!”.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT