*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mấy tên thuộc hạ đồng loạt sửng sốt, sao mà quận Bắc Minh có thể thua được kia chứ, không phải quận Đan Dương là đội tệ nhất hay sao?

Vương Thao không có giải thích nhiều, quận Bắc Minh không chỉ thua mà còn thua hết sức khó coi.

Đầu tiên là học sinh của quận Bắc Minh và quận Đan Dương tỷ thí, nhưng kết quả không phải như bọn họ đã nghĩ, một đánh xuyên mười người Phó Bình của quận Đan Dương đã bị phản ngược lại rồi.

Quận Đan Dương chỉ chọn ra một mình Thác Bạt Tuyết Tình, trong một hơi thở đã đánh bại tất cả học sinh của quận Bắc Minh bao gồm cả Phó Bình.

Quận Bắc Minh bị một người đánh xuyên qua rồi, dù có là trên y thuật hay thực lực tu vi đi nữa.

Lực Đỉnh Phong nuốt giận ra tay muốn đánh trọng thương Thác Bạt Tuyết Tình để lấy lại chút danh dự.

Nhưng ông ta vừa mới ra tay thì đã bị Đường Tuấn trực tiếp trấn áp rồi.

Đường Tuấn chỉ dùng một tay đã ép Lực Đỉnh Phong không thể nhúc nhích, cuối cùng chỉ có thể căm giận chịu thua.

Ai có thể nghĩ tới kết quả sẽ thành ra thế này kia chứ.

"Hay cho một Đường Tuấn, hay cho quận Đan Dương, thì ra bọn tôi đã xem thường các người rồi."

Vương Thao lạnh lùng nói.

Mấy tên thuộc hạ cũng lập tức phản ứng lại, có người kìm giọng lại nói: "Vương sư xin hãy để tôi ra mặt, tôi bảo đảm sẽ làm thịt họ khiến thần không biết quỷ không hay."

Ánh mắt của Vương Thao lại thay đổi, anh ta cũng cảm giác được nếu như tiếp tục như vậy thì rất có thể sẽ xuất hiện nhiều biến cố ngoài dự liệu của anh ta.

Vương Thao nói: "Không cần. Nếu bọn họ đã chọn quận Bắc Minh, chắc chắn sẽ không dừng tay đơn giản vậy, kế tiếp có thể đi khiêu chiến trung tâm y tế của các quận khác."

Thực lực của quận Bắc Minh trong chín quận cũng tương đối cao nhưng gần như đã bị quận Đan Dương quét sạch, vậy kế tiếp quận Đan Dương đi khiêu chiến quận khác thì kết quả cũng sẽ không khác là bao.

Anh ta vốn là muốn lợi dụng cao thủ của chín quận chèn ép Đường Tuấn và quận Đan Dương, nhưng bây giờ ngược lại đã giúp quận Đan Dương và Đường Tuấn có được danh tiếng.

Điều này làm cho Vương Thao vừa sợ vừa giận.

Đường Tuấn có thể một tay trấn áp Tu Hành Giả Hợp Thể Cảnh như Lực Đỉnh Phong thì sợ rằng thực lực của bản thân cậu ta cũng đã đạt tới một cảnh giới nào đó của Hợp Thể rồi.

Nếu thật sự dựa vào mấy tên thuộc hạ Hợp Thể Cảnh của mình đi đối phó với Đường Tuấn, thật không nhất định có thể bắt được đối phương.

Ngộ nhỡ không bắt được mà khiến chuyện này bại lộ, sẽ là một cú đả kích trầm trọng đối với danh tiếng của Vương Thao.

Anh ta chỉ do dự trong chốc lát, âm hiểm cười rồi nói: "Đi báo tin cho giảng viên của chín quận, nói tôi ở Lầu Long Phượng muốn chiêu đãi Hoàng Tâm, đệ tử thân truyền của Lý Sư. Để chín người bọn họ đến tiếp khách."

Mấy tên thuộc hạ ngẩn người ra, chợt hiểu được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play