Mặc dù Trình Dĩ Tình điêu ngoa tùy hứng, nhưng về diễn xuất thì tuyệt đối không có gì có thể nói.

Bước vào giới giải trí là bởi vì Tề Văn Diệu, nhưng kiên trì lại là bởi vì yêu thích.

Đạo diễn trong ngành cũng biết rõ điểm này, nếu không chỉ dựa vào vốn liếng phía sau cô thì còn không đáng để nhiều đạo diễn bao dung cô như vậy.

Đối diễn với Lê Ngật rất thuận lợi, rất nhanh Trình Dĩ Tình đã tiến vào trạng thái.

Mới vào đoàn làm phim chưa được bao lâu, Lê Ngật đã bận rộn đi quay quảng cáo khác, hôm nay vẫn là lần đầu tiên vào đoàn.

Giữa bọn họ cũng chỉ có duyên gặp mặt một lần.

Sau khi Trình Dĩ Tình xuyên sách, tình cờ xem qua một bộ phim của Lê Ngật, từ nay về sau vừa thấy đã yêu, không thể tự kiềm chế.

Có thể nói, Lê Ngật chính là động lực để tiếp tục nhiệm vụ của cô.

"Diễn xuất rất tốt."

Kết thúc cảnh quay, khóe miệng Lê Ngật nở nụ cười, không hề keo kiệt mà khen ngợi.

"Thật sao?" Đột nhiên ánh mắt Trình Dĩ Tình sáng lên!

Ôi, ôi!

Thần tượng yêu thích khen ngợi cô, thật hạnh phúc! !

【 Ký chủ, xin hãy khắc chế, dựa theo thiết lập, người cô thích là Tề Văn Diệu 】

—— Anh ta không có ở đây!

【 Ký chủ, xin hãy giữ vững thiết lập 】

Trình Dĩ Tình: "..."

Sau khi đạo diễn Tào nói bọn họ đi vào vị trí, lập tức bắt đầu quay phim.

Cảnh này quay cảnh gặp mặt đầu tiên của hai nhân vật do Trình Dĩ Tình và Lê Ngật thủ vai.

Sau khi Trình Dĩ Tình nhìn thấy đại minh tinh Lê Ngật, vừa thấy đã yêu, quyết định nhanh chóng đưa người về nhà.

Phân cảnh này đối với Trình Dĩ Tình mà nói, quả thực là vô cùng dễ dàng.

Diễn xuất của Lê Ngật cũng không tệ, vì vậy nên cảnh quay này vô cùng thuận lợi.

"Cắt! Hoàn hảo." Cuối cùng khuôn mặt âm trầm cả ngày của đạo diễn Tào cũng lộ ra nụ cười.

Nhưng mà Tề Văn Diệu đứng bên cạnh ông lại không vui vẻ như vậy.

Đột nhiên Thời Y mất tích, Tề Văn Diệu không liên lạc được với cô ta nên chỉ có thể đến đoàn làm phim tìm, không biết xui xẻo thế nào mà lại nhìn thấy cảnh quay này, cùng với tinh mang đầy trời trong mắt Trình Dĩ Tình.

Rất quen thuộc.

Trình Dĩ Tình không chỉ một lần dùng ánh mắt này nhìn anh.

Bây giờ cô lại dùng ánh mắt này để nhìn người đàn ông khác?

Vốn dĩ tâm tình của Tề Văn Diệu không tốt lắm, lúc này càng thêm tồi tệ.

Trình Dĩ Tình không nhìn thấy Tề Văn Diệu, chỉ lo nói chuyện với Lê Ngật.

"Vừa rồi tôi biểu hiện thế nào?"

Trong mắt Trình Dĩ Tình vẫn lóe ra tinh mang, chờ đợi Lê Ngật khen ngợi.

"Đặc biệt tốt, phi thường có cơ hội đánh sâu vào thị hậu."

Đối với diễn viên mà nói, đây là tán thưởng cực cao.

Trình Dĩ Tình cong mắt cười, trong mắt tràn đầy vui mừng.

—— Thần tượng lại khen ngợi! Thật ạnh phúc!

【 Ký chủ, Tề Văn Diệu tới rồi】

Trong nháy mắt nụ cười như khóe miệng Trình Dĩ Tình cứng đờ, quản lý biểu tình cơ bản cũng không thể duy trì được.

"Làm sao vậy?" Lê Ngật ân cần nhìn Trình Dĩ Tình.

Trình Dĩ Tình cố gắng nặn ra một nụ cười: "Không có việc gì."

—— Mẹ kiếp, sao anh ta lại tới đây?

Một bên là thần tượng yêu thích, một bên là đối tượng nhiệm vụ phải hoàn thành, chọn như thế nào?

【Mời ký chủ tuân theo tiểu thuyết, hoàn thành cốt truyện】

—— Trong tiểu thuyết có đoạn này?

【 Có 】

—— Sao tao không thấy?

【A, ai bảo ký chủ ngài không nghiêm túc đọc tiểu thuyết】

???

Hệ thống còn biến châm biếm người?

Chuyện đã đến nước này, Trình Dĩ Tình chỉ có thể kiên trì, rưng rưng tạm biệt Lê Ngật, đi về phía Tề Văn Diệu.

"Anh Văn Diệu, sao anh lại tới đây?"

Trình Dĩ Tình cười tươi như hoa, trong mắt phản chiếu tinh mang vui mừng.

——Nhất định phải chọn thời gian này mà tới?

Tề Văn Diệu siết chặt nắm đấm, mơ hồ có xúc động muốn đi lên đấm cho cô một cái.

Người phụ nữ chết tiệt này, chơi anh rất vui sao?

"Tới tìm Thời Y."

Tề Văn Diệu hờ hững trả lời một câu.

"Tới tìm Thời Y?"

Tinh mang trong mắt Trình Dĩ Tình lập tức ảm đạm không ít, có chút ủy khuất: "Anh cũng không đến thăm em."

—— Đi, đi tìm, nhanh chóng lăn!

Tề Văn Diệu hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc cuồn cuộn trong lòng, ném xuống một câu: "Cô theo tôi đi ra đây."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play