Một nam tử áo mũ như tuyết đứng trong nghĩa trang ở ngoài thành Lâm An, đứng trước một bia mộ đá xanh thấp bé trong số đó. Bia mộ phủ một lớp bụi bặm do thường ngày không được quá nhiều người lau dọn. Chữ khắc trên đó cũng không sâu lắm, cạnh chân chữ có nhiều vết mài mòn.
Mộ Dung Sở Y lẳng lặng nhìn nó ——
Bia đá này là ông chủ tửu hương lâu tốt bụng lập cho người quen đã khuất, vì vậy không có những danh phận như “mẹ hiền” hay “vợ yêu” nào cả, chỉ có bốn chữ đơn giản thôi.
Mộ của Sở Liên.
(1) Chữ Liên (涟) này đồng âm khác nghĩa với chữ Liên (怜) trong Mộ Dung Liên. 涟 là nước mắt giàn giụa. 怜 là thương xót.
Mộ Dung Sở Y tìm đến đây theo chỉ dẫn của ông chủ, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy mẹ ruột của mình sau hơn ba mươi năm lưu lạc.
Hắn cũng từng oán trách mẹ mình bạc tình, bỏ rơi mình nơi cổng miếu chùa, trong lòng cũng từng có oán hận, không rõ nỗi bất đắc dĩ nào khiến bà máu lạnh đến mức đó.
Thì ra không phải vậy.
Mộ Dung Sở Y chậm rãi ngồi xuống trước mộ của Sở Liên, nâng ngón tay mảnh khảnh, vuốt ve lớp bụi mỏng trên bia. Hắn muốn mở miệng gọi một tiếng “mẹ”, thế nhưng môi giật giật rồi lại không phát được tiếng nào.
Trước giờ hắn chưa từng gọi người nào là mẹ, sau hơn ba mươi năm, đột nhiên có một ngôi mộ cho phép hắn đọc ra xưng hô đó, hắn lại không thể dễ dàng thốt ra miệng.
Rõ ràng chỉ là một chữ đơn giản thế thôi.
Nhưng lại như gai nhọn mắc kẹt trong cổ họng, khiến hắn cảm thấy đau đớn mà chua chát, không thể đọc thành lời.
Mộ Dung Sở Y lấy hơi chốc lát, nhắm hai mắt lại, thế rồi đầu ngón ngưng tụ linh lực, chậm rãi rạch theo bốn chữ “mộ của Sở Liên” đó. Bột đá rơi xuống, vết tích nông mờ trên bia mộ đã biến thành khắc sâu, hệt như đang khắc từng nét một vào cõi lòng của hắn ——
Mộ của Sở Liên.
Thì ra đây là tên bà.
Cạnh mộ của Sở Liên là một bia mộ càng thêm cũ kỹ, không có tên họ, là ông chủ cảm kích bữa cơm ân huệ năm xưa nên lập cho ông Sở bị sát hại. Chẳng qua sợ quan gia phát hiện nên không dám đề chữ, chỉ khắc một đóa sen nho nhỏ trên tấm bia.
Mộ Dung Sở Y nâng tay, cách lớp áo trắng không nhiễm bụi, chạm vào cánh tay trái của mình.
Hắn vẫn luôn hy vọng mình có một mái nhà.
Hai tấm bia trong nghĩa trang này, chính là kết quả hắn khổ nhọc tìm kiếm. Giá lạnh đến tột cùng.
Không phải hắn không nghĩ đến việc đi tìm con trai út năm đó may mắn còn sống mà ông chủ nói, nhưng khi biết được người ta vợ con đề huề, gia đình mỹ mãn, hắn lại cảm thấy sự xuất hiện của mình có lẽ cũng giống như mình ở nhà họ Nhạc vậy, là một vị trí lúng túng không thể tả. Cuộc sống của người ta đã no đủ lắm rồi, hắn không cần xen vào làm gì nữa.
Mộ Dung Sở Y ngồi xổm trước bia mộ, mạch nghĩ trước nay luôn rạch ròi giờ đây hỗn loạn đến cực độ. Hận, oán, không cam, thất vọng, đau khổ, lồng ngực như sắp bị những cảm xúc đó căng nứt, cái gì cũng nghĩ không thông, cuối cùng chỉ ngồi thẫn thờ.
Trăng sáng sao thưa, leo khô quạ đen.
Mộ Dung Sở Y lại nâng tay chạm vào mẹ mình —— nhưng chỉ chạm đến một tấm bia lạnh giá. Mái nhà hắn tìm được cũng lạnh lẽo như thế.
“Thật ra lúc trước cả nhà bọn họ không phải dọn đi, mà là bị quan lại quyền quý nào đó trong vương đô coi trọng, bức ép bắt hai cô con gái. Chỉ e ông Sở nóng lòng bảo vệ con nên đã bị bọn chúng tàn nhẫn sát hại, con trai út cũng bị ném vào đống cỏ khô, mặc nó tự sinh tự diệt.”
“Trên đường hoảng loạn trốn chạy, Sở đại cô nương ngã xuống sườn dốc, rơi vào vực Ngũ Độc.”
“Cuối cùng ở ngoài thành Lâm An, không ngờ lại tìm được… tìm được xác của lão cha nhà họ Sở, đầu thân tách rời…”
Mỗi câu chữ mà vừa rồi nghe được như những lời nguyền rủa văng vẳng bên tai hắn. Mộ Dung Sở Y đột nhiên sinh hận, hắn đứng bật dậy, lòng bàn tay thình lình ngưng tụ một ngọn lửa.
Đúng lúc này, sau lưng bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân “sột soạt”.
Có người dừng ở nơi cách hắn không xa, trầm giọng gọi hắn một tiếng: “Mộ Dung tiên sinh.”
Mộ Dung Sở Y quay phắt đầu lại, ánh mắt như tóe lửa, nghiêm giọng quát: “Ai?!”
Mặc Tức đứng giữa hai dãy bia, nhìn Mộ Dung Sở Y từ nơi không xa không gần.
Mộ Dung Sở Y khẽ nheo mắt: “… Sao lại là ngươi?”
“Hoàng hôn hôm nay, ta cũng có mặt ở tửu hương lâu.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT