Sau Khi Xuyên Thư Tôi Làm Cục Cưng Tổng Tài

Chương 5


1 năm


Lâm Tử Minh hoảng hốt đi tìm khắp phòng vẫn không thấy cậu đâu ? , An An em đâu rồi anh chạy xuống lầu hỏi dì giúp việc ' Dì à có thấy An An không em ấy đâu rồi? ' . Dì giúp việc nhìn Lâm Tử Minh đang hoảng loạng nhìn bà ' Tôi Không thấy cậu ấy thưa thiếu gia ' ....

Em ấy có thể đi đâu được chứ.....? Lâm Tử Minh chạy lên lầu đi vào phòng tìm thì anh nghe tiếng động trong tủ quần áo .... Lâm Tử Minh đi đến mở tủ ra , thấy Sở An nằm co ro trong đó ngủ đôi môi hé mở tay cậu nắm thành nắm đấm .

Lâm Tử Minh đôi mắt cụp xuống nhìn Sở An anh định bế cậu ra ngoài.... vừa chạm vào Sở An liền mở mắt ' An An là anh ngoan ra đây đi , không ai làm hại được em đâu ' Lâm Tử Minh giọng ôn nhu đưa tay về phía Sở An . 

Sở An nhìn Lâm Tử Minh một lúc lâu ...cậu mới bước ra khỏi tủ quần áo, Lâm Tử Minh đưa tay muốn dìu cậu đi nhưng cậu không chịu " Em không sao " cậu nói xong đi lên giường chui vào chăn không nói gì nữa. 

Cậu không ngờ tới tên khốn Lâm Ấn lại có thể làm ra những chuyện như vậy , nếu không có Lâm Tử Minh chắc bây giờ mình đã bị tên khốn đó ....lúc đó cậu rất sợ, cậu chưa từng trải qua những chuyện như thế này hic hic....

Lâm Tử Minh nhẹ nhàng nằm cạnh Sở An ôm cậu từ phía sau nhỏ giọng nói ' Em đừng sợ có tôi ở đây rồi , từ nay sẽ không để ai ức hiếp em nữa tôi hứa ' anh ôm chặt cậu vào lòng , anh biết bây giờ cậu đang khóc cũng rất sợ hãi về việc lúc nãy .

Sở An được Lâm Tử Minh ôm chặt muốn trốn cũng không được..., " Tử Minh em cảm ơn anh " Cậu xoay người lại úp mặt vào ngực anh Sở An cũng không biết tại sao , ở bên cạnh anh cậu thấy rất an tâm . 

Lâm Tử Minh cảm nhận được hơi thở của Sở An đang phà vào ngực mình , anh đưa tay vỗ nhẹ lưng cậu an ủi ' Ngủ đi có anh ở đây rồi ' Sở An vùi mặt vào ngực anh an tâm chìm vào giấc ngủ , cảm giác an toàn đến lạ thường cậu nhất định sẽ cho tên khốn Lâm Ấn đó biết tay , từ từ nhắm mắt lại ngủ........Lâm Tử Minh anh hôn nhẹ lên tóc cậu chìm vào giấc ngủ .

Chuông báo thức vang lên Lâm Tử Minh đưa tay tắt chuông báo thức quay sang ôm Sở An ngủ tiếp..... Sở An dụi dụi đầu vào trong ngực anh ôm anh ngủ tiếp ......, Lâm Tử Minh thức dậy đi vào nhà tắm rửa mặt tắm rửa xong đi ra , nhìn thấy Sở An ngồi dậy dụi dụi mắt nhìn Lâm Tử Minh đang khoả thân trên..... tóc vẫn còn ướt nhìn cậu .

Sở An nhìn chằm chằm vào thân hình săn chắc đó của Lâm Tử Minh " Ồ thân hình anh đẹp thật đấy em cũng muốn như vậy nữa " ,
Khụ khụ ' An An à em nhìn đủ chưa? Hửm.

Sở An đỏ mặt quay sang chỗ khác nói " Em..e..có nhìn gì đâu a ~ " cậu đi xuống giường định chạy vào nhà tắm bị Lâm Tử Minh bắt lại ôm vào trong ngực , cúi xuống nhìn cậu cười gian nói ' An An à em định trốn à ' Sở An đỏ mặt quay sang chỗ khác nói " Có đâu anh ...buông ra đi , em muốn đi tắm " Lâm Tử Minh nhìn cậu nhếch môi cười rồi buông tay ra để cậu đi vào phòng tắm .

Sở An chạy vào trong đóng cửa lại lấy tay sờ lên gương mặt nóng bừng của mình mà nở nụ cười , cậu tắm xong mở cửa bước ra thấy Lâm Tử Minh đang đứng cạnh cửa sổ....ánh nắng chiếu vào gương mặt lạnh lùng đang nhìn ra bên ngoài kia , đôi lông mi rũ xuống nghe tiếng động anh quay lại nhìn cậu nở nụ cười dịu dàng , từ từ đi đến chỗ Sở An cúi xuống hôn nhẹ lên trán cậu......!!!!

Sở An bất ngờ trợn tròn mắt nhìn Lâm Tử Minh ? " Sao anh lại hôn em ?" Lâm Tử Minh cười cười không nói gì đi ra khỏi phòng , để Sở An đứng ngây ra đó .....

Lâm Ấn bị ba mình là Lâm Triệu Vũ nhốt trong phòng cấm đi ra khỏi nhà , ông rất tức giận khi nghe nói con trai mình đi làm chuyện đó haizz
Lâm Đồng Đồng ngồi bên cạnh nan nỉ cho hắn , ' Ông xã mình phải làm sao đây nếu......nếu Lâm Tử Minh đi nói chuyện này với ba thì sao đây ? ' Bà lo lắng nhìn ông .

' Bà yên tâm đi chuyện đó để tôi lo ' ông nhẹ giọng an ủi vợ mình , ông biết nếu ông cụ Lâm biết chuyện thì vị trí người thừa kế của Lâm Ấn sẽ bị lung lay chó xem .... ' Tôi và bà đến nhà Tử Minh xin lỗi đi , cho người canh giữ không được để thằng bé ra ngoài ' Bà gật đầu đồng ý với ông .

Hai người đi đến biệt thự của Lâm Tử Minh dì giúp việc ra mở cửa đưa hai người vào trong , đi vào thấy Lâm Tử Minh và Sở An đang ngồi ăn trưa trên bàn quay sang nhìn hai người ...
Sở An đứng dậy định đi chỗ khác bị Lâm Tử Minh ôn nhu nói với cậu ' Em cứ ngồi đó ăn đi không sao đâu có anh ở đây rồi ' Anh vừa nói vừa cười ra hiệu cho dì Trương đem nước ép cam cho cậu . 

Sở An ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh anh im lặng không nói gì ' Tử Minh à anh chị đến đây có chút quà cho hai em , xin lỗi vì việc hôm qua thằng bé Lâm Ấn làm với em ' Lâm Triệu Minh nở nụ cười gượng gạo nhìn Sở An.

Lâm Tử Minh nhìn Sở An đang uống nước cam quay sang hỏi anh có uống không? , Cậu đưa ly về phía anh ..." Để em đi lấy ly khác cho anh , ly này em uống rồi a ~ " Sở An định đứng dậy đi lấy ly khác cho anh ' Không cần đâu ' anh đưa tay ra cầm lấy ly nước cam của cậu uống hết luôn ực.... ực .

Sở An cười cười nhìn anh " Oa anh không chê bẩn ạ " Lâm Tử Minh lắc đầu cười nói ' Không bẩn đâu An An của anh thơm lắm luôn ' Khụ khụ Lâm Đồng Đồng nở nụ cười dịu dàng nói với Sở An ' Em dâu à hay chúng ta nói chuyện với nhau đi , cho hai anh em nhà họ bàn công việc ' Bà nhìn Sở An chờ cậu trả lời......

' Không cần đi đâu hết ' Lâm Tử Minh dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn bà .

' Được được rồi ' Lâm Triệu Vũ lên tiếng nói.

Lâm Đồng Đồng cười cười không nói gì thêm nữa để cho Lâm Triệu Vũ giải quyết , bà nhìn Sở An da cậu trắng nõn gương mặt ngây ngô , đôi mắt tròn xe trông rất đáng yêu bà đã hiểu tại sao Lâm Ấn lại làm như vậy rồi haizz . 

Sở An im lặng không nói gì hết ngồi bên cạnh Lâm Tử Minh , anh nắm tay cậu cười nói ' Không sao đâu ' . Nghe giọng nói ấm áp này làm cậu nhớ lại chuyện ở thế giới của cậu , cũng có một người nói với cậu như thế nhưng cậu ấy .....đã mất rồi , cậu ấy luôn đứng ra bảo vệ cho cậu vì tai nạn đó mà cậu ấy hôn mê mãi không tỉnh .......haizzz. 

Sở An nhìn Lâm Tử Minh cậu nói nhỏ bên tai anh hơi thở ấm nóng phà vào vành tai....nói
với anh " Tử Minh anh ơi lát anh đi mua đồ với em không?" Cậu nói xong đôi mắt long lanh tròn xoe nhìn anh mong chờ câu trả lời.

' Được em đi chuẩn bị đi một lát chúng ta đi  ' Anh đưa tay xoa xoa đầu cậu cười ôn nhu nụ cười ấy làm tim Sở An đập thình thịch.... 

Sở An vui vẻ đứng dậy đi lên lầu thay quần áo cậu vào phòng ôm ngực mình nghĩ , sao tim mình đập nhanh thế mặt cũng nóng khi nhìn anh cười nhỉ ? .

(Reng reng)......

Điện thoại của Lâm Triệu Vũ vang lên là vệ sĩ gọi ông bất máy ' Alo có chuyện gì? ' Vệ sĩ bên kia lo lắng nói ' Ông chủ cậu chủ trốn ra ngoài rồi ạ , còn đánh mấy tên vệ sĩ nữa ' Lâm Triệu Vũ tức giận nói ' Tìm nó về cho tôi ' Nói xong cúp máy đứng dậy nói với Lâm Tử Minh ' Anh có việc bận nên đi trước, lần sau anh mời hai đứa ăn cơm ' Lâm Tử Minh gật đầu không nói gì .

Lâm Ấn chạy đến quán bar uống rượu điện thoại cho Sở Nhiên kêu cậu ta đến phục vụ hắn , Sở Nhiên đang học nên không nghe máy được hắn gọi mười mấy cuôc không được....... tức giận ném ly rượu đi , hắn vẫn đang tức giận về chuyện hôm qua chỉ một chút nữa thôi ...vậy mà bị tên khốn Lâm Tử Minh đó phá đám , còn bị ba nhốt trong nhà nữa chứ ' Mẹ Kiếp  còn Sở Nhiên lại không nghe máy ...!!'

Hừ tên đó làm sao có thể tìm được một người như thế chứ? , Gương mặt khi bị đè dưới thân của cậu ta làm mình không kiềm chế được .

Cậu ta là Sở An như vậy cũng chính là người lúc trước liên hôn với mình mà mình cự tuyệt, mình đâu nghĩ cậu ta lại ngon miệng như vậy chứ haizz đúng là ngu ngốc hết sức . Bây giờ tên khốn Lâm Tử Minh đó lại có được một người đẹp như vậy làm bạn đời chứ , hắn ngồi suy nghĩ làm sao để có được Sở An đây? .

Lâm Ấn cầm ly rượu lên uống trong đầu hắn bây giờ đang suy nghĩ làm sao để có được Sở An đây? , hắn nghĩ dù sao tên Lâm Tử Minh đó sao xứng với Sở An nhỉ ? . 

Sở An thay đồ xong cùng với Lâm Tử Minh đi trung tâm mua sắm chơi....." Tử Minh anh có thích cái này không? " Sở An cầm chiếc áo hình chú gấu nâu cho anh xem .... Lâm Tử Minh nhìn cậu cười nói ' Em định mua nó à ?' 

Sở An gật đầu nói với anh " Đang được giảm giá đó anh chúng ta mua hai cái nha " Cậu chọt chọt tay Lâm Tử Minh....' Khụ khụ được thôi nếu em thích ' Anh đưa tay lấy một chiếc áo hoodie màu hồng phấn cho Sở An , ' An An còn cái này em thấy sao ? ' Sở An nhìn anh cười nói " Anh thích hả vậy mua hai cái a ~ " 
Lâm Tử Minh hé môi cười nhìn Sở An đang lựa chọn quần áo cho hai người. 

Cách đó không xa là Lâm Ấn và Sở Nhiên đang tay trong tay đi cùng nhau , đến lựa quần áo thì thấy Sở An và anh cười cười nói nói trong rất hạnh phúc . ' Chú ba cũng đến đây mua đồ à ? ' Lâm Tử Minh lạnh lùng nhìn hắn không nói gì quay sang nhìn Sở An mặc chiếc áo anh chọn , " Tử Minh anh xem nè có đẹp không? , Anh cũng vào thay đi ...." Sở An đi đến lôi Lâm Tử Minh vào trong thay đồ cậu đứng bên ngoài chờ anh . 

Sở Nhiên đi đến nói chuyện với Sở An giọng nhẹ nhàng nói ' Anh cũng đến đây mua quần áo sao? À quên chắc đây là lần đầu tiên anh đến đây mà ' Nụ cười giễu cợt chăm chọc nói. 

" Đó là chuyện của tôi không liên quan đến cậu ok " Tôi không thích nói chuyện với người chuyên đi phá hoại như cậu ta , chỉ sợ nói nữa thì mình chắc nhào vô đánh người quá ...Haizz

Lâm Tử Minh bước ra chiếc áo hoodie màu hồng phấn anh mặc lên rất đẹp a ~ Sở An chạy đến bên anh cười nói " Woa anh mặc đẹp thật đó không tin là anh đã 30 tuổi luôn á " , Lâm Tử Minh cười cười nói ' Thật không đó ' 

Sở An gật đầu cười tươi nói " Thật đó anh mặc lên rất đẹp trai luôn nha " .

Lâm Tử Minh nhìn cậu mặc chiếc áo hoodie giống anh , bên kia Lâm Ấn đang ghen ăn tức ở bực bội nhìn hai người...' Tên khốn đó có gì hơn mình dù sau người thừa kế là mình hừ ' . 

" Tử Minh hay chúng ta đi ăn gì đi em đói bụng rồi á anh , em thanh toán xong rồi chúng ta đi thôi " Cậu nắm tay anh kéo đi Lâm Tử Minh gật đầu đi theo sau cậu .

Lâm Ấn cũng kéo Sở Nhiên đi theo hai người đến quán cà phê trong trung tâm mua sắm , Sở An nhìn xung quanh tìm chỗ ngồi cho hai người......." Chúng ta qua đó ngồi đi anh " Anh gật đầu đi theo cậu.

Hai người vừa ngồi xuống thì Lâm Ấn kéo Sở Nhiên ngồi xuống đối diện hai người....?? " Sao cậu lại ngồi ở đây bên kia còn chỗ mà " Sở An bực bội muốn đứng dậy đi chỗ khác . Lâm Tử Minh lên tiếng nói ' Em ấy bảo cậu đi thì đi ngay cho tôi ' Anh lạnh lùng nhìn hắn . 

' Chú ba à lâu rồi chúng ta mới ngồi chung với nhau như vậy mà ' hắn vừa nói vừa quay sang nhìn Sở An . Lâm Tử Minh ' Vậy sao chứ không phải cậu không thích ngồi cùng tôi mà nhỉ ? '

Sở An nhìn Lâm Ấn làm cậu nhớ đến chuyện hôm đó khiến cậu muốn nhào tới, cho hắn một trận nhưng cơ thể của nguyên chủ nhỏ hơn hắn . Căn bản là không đánh lại chứ ở thế giới của cậu thì tên này có khi nằm viện một tháng còn nhẹ đấy .....

" Tử Minh anh muốn ăn gì ở đây có bánh kem dâu và bánh kem trứng muối nè anh ?" Sở An 

' Em chọn đi ' Lâm Tử Minh

" Vậy ăn trứng muối đi nha " Sở An

' Được ' Lâm Tử Minh

Lâm Ấn và Sở Nhiên bị coi như là không khí hắn tức giận nói ' Chú ba à con không biết chú thích ăn mấy thứ này nhỉ ?' 

" Tử Minh anh xem lát có nên mua thêm đem về không anh ? " Sở An

' Theo ý em ' Lâm Tử Minh cười cười nói

" Dạ " Sở An nở nụ cười tươi ánh mắt tràn đầy vui vẻ nhìn anh . 

Hai người không thèm quan tâm Lâm Ấn và Sở Nhiên coi hai người này như không khí , Sở An đút cho Lâm Tử Minh ăn một miếng trước tò mò hỏi anh ăn có ngon không? , Anh gật đầu khen nói nó rất ngon anh chưa bao giờ ăn cái này . " Vậy sao này em sẽ dắt anh đi ăn nhiều món ngon hơn nữa a ~ " 

' Được ' Từ khi bị tai nạn đến nay Lâm Tử Minh chỉ ở trong biệt thự không đi đâu hết , anh rất tự ti về ngoại hình của mình cho đến khi gặp được cậu . Một người dám nhìn thẳng vào anh mà không sợ hãi hay chê bai gì hết , còn dịu dàng cười nói với anh nữa chứ.....

Ăn xong Sở An mua thêm một cái đem về biệt thự của hai người , Lâm Tử Minh có chút việc nên đưa cậu về trước.

Lâm Ấn đang suy tính trong đầu làm sao để xử lý Lâm Tử Minh người đang ngán đường mình đây.....??


Tg : hè lố mọi người là mình đây mọi người nghĩ sai về Lâm Ấn nhỉ 🤔 cmt cho mình biết nó nha 











Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play