Sau Khi Xuyên Thư Tôi Làm Cục Cưng Tổng Tài

Chương 3


1 năm


Sau khi nguyên chủ đưa ông cụ lâm vào phòng cấp cứu cậu ngồi bên ngoài chờ , cậu mệt mỏi dựa vào ghế nghỉ ngơi một chút người nhà họ Lâm đã chạy tới náo loạn la ầm ĩ  . Khiến cậu bực bội nói " mọi người im lặng chút đi đây là bệnh viện đó , ông nội sẽ không sao đâu mà đừng làm ầm lên như vậy " cậu đưa tay xoa thái dương mệt mỏi thở dài haizz.

Ba mẹ của Lâm Ấn trừng mắt nhìn nguyên chủ ' hừ cậu là ai mà dám lên mặt với tôi , không phải nể mặt ba thì tôi kêu thằng bé ly hôn với cậu lâu rồi ' buông lời sỉ nhục cậu bọn họ không thích cậu từ khi gả vào nhà họ Lâm thì bọn họ đã gây khó dễ cho cậu rồi .

" Mẹ à con không có ý đó đâu " cậu bất lực thở dài bác sĩ bước ra khỏi phòng cấp cứu cậu và hai người họ chạy lại hỏi bác sĩ " bác sĩ ông ấy sao rồi có nguy hiểm gì không? " Sở An lo lắng nhìn bác sĩ ông cụ rất tốt với cậu nên cậu không muốn ông vì chuyện này mà đổ bệnh .

'Bác sĩ ba tôi sao rồi?' ba mẹ Lâm Ấn đứng cạnh lên tiếng hỏi gương mặt toả vẻ lo lắng bất an nắm tay bác sĩ cầu xin ' làm ơn cứu ba của tôi bao nhiêu tiền cũng được hết ' nước mắt rưng rưng nhìn bác sĩ .

 ' ông ấy được đưa đến kịp thời nên không sao hết mọi người yên tâm đi  ' nói xong bác sĩ bước đi để 3 người đứng đó im lặng không nói gì thêm chỉ để lại cái liếc mắt đầy sát khí nhìn cậu .

Một lúc sau ông cụ được đưa vào phòng vip nhất bệnh viện có cả hộ lý chăm sóc cho ông cụ , ông nằm trên giường hơi thở khó gương mặt tái nhợt nằm đó .

Cậu muốn vào thăm ông nhưng bị ba mẹ Lâm Ấn đuổi ra ngoài, ngồi chờ hai người họ đi rồi cậu mới lén đi vào đứng cạnh giường nhìn ông cụ " con xin lỗi ông nội con cảm ơn ông đã yêu thương che chở con những năm qua , con xin lỗi vì con mà ông đỗ bệnh con ....con xin lỗi ông nội " cậu nhìn ông nằm đó một lúc lâu mới đi ra ngoài trở về biệt thự thu dọn đồ đạc, cậu không muốn ở lại đây giây phút nào nữa.

Về đến biệt thự đi lên lầu vào phòng định dọn đồ đạc nghe tiếng rên rỉ của Sở Nhiên... ư..A... 
Lão...ông....a ~~ 

Cậu bây giờ không còn cảm giác khó chịu khi thấy hắn với Sở Nhiên thân mật như vậy nữa , mấy ngày nay cậu suy nghĩ thông suốt rồi không quan tâm nữa mở cửa bước vào mặc kệ hai người đang lăn lộn trên giường đi vào . 

Đi đến tủ quần áo lấy vali ra bỏ quần áo của mình vào , hai người kia người tiếng động..... quay lại nhìn thấy Sở An thì hơi bất ngờ quay lại nhìn cậu ???

Lâm Ấn nhìn cậu 'muốn coi bọn tôi làm tình à'
Hắn không mặc gì đi đến gần Sở An . " tiếp tục đi tôi đến đây thu dọn đồ của tôi " Cậu nhìn Sở Nhiên trên giường không mảnh vải che thân , đang giả bộ ngây thơ , rưng rưng nước mắt như cậu bắt nạt cậu ta vậy nhìn cậu " làm ơn dẹp cái bộ mặt giả tạo đó đi , nhìn BUỒN NÔN QUÁ ĐI MẤT " Lâm Ấn tức giận nghiến răng....
Nhìn Sở An như muốn bóp chết cậu ngay lập tức vậy .

' mày còn nói xấu em ấy nữa tao sẽ không tha cho mày đâu SỞ AN ' ánh mắt hung ác nhìn cậu tay nắm chặt thành nắm đấm lao vào ..... đánh Sở An ( bốp ) ' tao nói cho mày biết Lâm Ấn tao hôm nay , sẽ cho mày sống không bằng chết...!!!! ' hắn nắm tóc Sở An lôi đi . Sở Nhiên chạy đến ôm Lâm Ấn lại nức nở ' anh....
bình tĩnh lại đi , buông Sở An ra đi tất cả là lỗi của em .... hức.... hức ' Lâm Ấn buông Sở An ra ôm lấy Sở Nhiên an ủi vỗ về thứ mà .... Sở An từ khi kết hôn với hắn chưa từng có .

Sở An nhìn gương mặt giả tạo đó mà cười lớn hahahaa....... " Diễn hay lắm nha tiết quá đi " 
Loạng choạng đứng dậy đi đến xách vali của mình lên , đi từng bước mệt nhọc xuống lầu . 

Lâm Ấn ôm Sở Nhiên vào lòng vỗ về an ủi cậu
ta , ' ngoan bảo bối nín đi a , anh sẽ cho cậu ta biết thế nào là sống không bằng chết ' tay vỗ lưng Sở Nhiên an ủi cậu ta xong mặc đồ vào đi ra ngoài . Cầm điện thoại lên điện ai đó nói ' mày xử lý Sở An cho tao , còn về tiền xong việc tao đưa ' người bên kia đồng ý lời hắn nói
hai bên thoả thuận xong hắn cúp máy . 

Sở An đi trên đường tay xách vali mệt mỏi đi từng bước nặng nề , trời về đêm lạnh lẽo cậu 
mặc chiếc áo sơ mi mỏng manh gương mặt đầy vết thương do Lâm Ấn gây ra chưa lành .

" Sở An à mày đúng là đồ ngu ngốc , mày yêu hắn như vậy để giờ nhận được gì đây hả..tại sao chứ.....tại sao aaaaa" cậu hét lên nhìn lên bầu trời đen kịt không có một ngôi sao . Giống như cuộc đời của cậu chỉ toàn màu đen vậy , ai cũng phản bội cậu còn giết con cậu nữa......

Tay ôm chặt lấy bụng mình khóc lớn" bảo bảo baba xin lỗi con , là baba không tốt không bảo vệ được cho con huhuhuhu ...." . Cậu ngồi đó khóc đến thương tâm. Bỗng nhiên có ba người lạ mặt đi đến gần hỏi cậu ' cậu có phải là Sở An không?'...

Sở An bất ngờ bị hỏi hơi giựt mình ngước mắt nhìn lên ? Ba người cao lớn trong bóng tối ánh đèn chiếu xuống nhìn không rõ mặt , hay là do cậu khóc nên nước mắt làm nhoè di hình ảnh trước mắt . Cậu nghe thấy người bên cạnh nhìn điện thoại xong gật đầu với hai người còn lại , " mấy người là ai ..... Ư.... ưm?" Chưa kịp nói tiếp người sau lưng giữ chặt cậu tim thứ thuốc gì đó ... Khiến cậu mơ màng ngất đi muốn bỏ chạy cũng không kịp nữa rồi.

Người kia khiên cậu ném vào cốp xe đi lên xe lái đi đến chỗ nào đó ? , ' Alo bọn tôi bắt được cậu ta rồi tiếp theo nên làm gì ? ' . Bên kia im 
lặng một lúc lên tiếng ' đánh cho cậu ta một trận ném rồi ném đi đâu cũng được , mặc cậu ta sống chết ra sao cũng được.....xong việc tôi trả đủ tiền cho các cậu ' ba người trên xe nhìn nhau gật đầu một lượt rồi lên tiếng ' Được ' .

Chạy đến một con hẻm vắng một người bước xuống xe đi ra sau mở cốp xe lôi cậu đang nằm bất tỉnh ra , lôi vào trong hẻm vắng hai người kia lấy một cậy sắt thép dài đi tới....... ' giờ sao ?' 

Hắn nhìn tên đứng cạnh hỏi tuy chuyện gì họ cũng từng làm nhưng còn chuyện này .... Thì nếu bị phát hiện sẽ không xong đâu . ' hai đứa mày đánh gãy chân nó là được rồi , làm nhanh lên tụi mày định để người ta phát hiện à ' ! Hắn bực bội quay sang giựt lấy cây sắc trong tay hai đứa đàn em của mình , đi tới chỗ Sở An nằm bất động dưới đất bất tỉnh ......

' cậu đừng trách tôi là do tên đó sai khiến tôi làm như vậy với cậu ' . Nói xong giơ cây sắt đập liên tục không ngừng trên người Sở An , những cú đập đau đớn khiến cậu đau đớn từ từ mở mắt ra nhìn......." Mấy... người đang làm
gì vậy....á ......!!!! Cậu chỉ kịp hét lên trong đau đớn một cú đánh mạnh vào chân cậu , khiến cậu co rút vì đau đớn nước mắt lăn dài trên gương mặt đầy vết thương máu trên trán chảy xuống làm mờ đi tầm nhìn của Sở An...

 " Là ai sai khiến mấy người làm việc này ??" Cậu khó khăn mở miệng hỏi người đang đứng trước mặt mình hơi thở cậu yếu dần đi chỉ kịp nghe 
thấy tên ' Lâm Ấn ' . Xong cậu không còn biết gì nữa cứ vậy ngất đi ' giờ tính sao anh để cậu ta ở đây luôn hay có cần .....?' 

' không cần cứ để cậu ta ở đây đi , chúng ta xong việc rồi đi thôi ' nói xong ném cây sắt qua một bên ba người nhanh chóng bước lên xe chạy đi mất .

Cậu nằm đó không biết qua bao lâu mơ màng mở mắt ra , tia nắng yếu ớt xuyên vào con hẻm nhỏ bẩn thỉu cậu từ từ ngồi dậy đột nhiên cơn đau nhói từ đầu gối khiến cậu ưm....ư ? Hơi thở chở nên gấp gáp mặt cậu đỏ bừng khoé mắt rưng rưng " Lâm Ấn......anh là tên khốn kiếp....tôi...tôi nguyền rủa anh....khụ ' cậu từ từ thử chóng tay đứng dậy nhưng không được, đành dựa vào tường đi từng bước nặng nề ra khỏi con hẻm tối tăm này . 

Đi được một đoạn cậu mệt mỏi ngã xuống đất ngước mặt lên nhìn bầu trời , tự trách bản thân tay chóng cơ thể nặng nề đứng dậy đi ra bên ngoài.....rán gượng từng bước đi đến chỗ một cửa hàng nhỏ cách đó không xa . Vào bên trong cửa hàng cậu hỏi ông chủ bán hàng .....
" Ông ơi bán cho cháu ít thuốc giảm đau với ạ"

Ông chủ cửa hàng nhìn cậu thiếu niên trên người toàn là vết thương , quần áo bẩn thỉu một bên chân đi khập khiễng giọng nói rung rẩy nhìn ông ' Cháu có sao không đấy ngồi xuống bên này đi tại sao không đến bệnh viện?' .Ông nghĩ chắc cậu đánh nhau với người
ta nên mới như vẫn cũng không nghĩ nhiều, lấy
thuốc giảm đau cho cậu , tiện tay lấy ít thuốc bôi ngoài da cho cậu nữa.

Trên tivi đang phát ra giọng nói quen thuộc.....
' Chào mọi người tôi là Lâm Ấn còn đây là Vợ tôi Sở Nhiên ' phóng viên quây quanh phỏng vấn hỏi hắn ' Anh không phải là chồng của Sở An sao vị này là em họ của cậu ấy mà ???'. 

Hắn nhìn phóng viên nở nụ cười dịu dàng nói ' Người tôi muốn lấy chỉ có Nhiên Nhiên thôi , còn Sở An chúng tôi ly hôn rồi ' ....mọi người xung quanh quay sang nhìn nhau thì thầm to nhỏ , một người đứng lên hỏi ' Lý do là gì khiến
ngài ly hôn với Cậu Sở ? ' . Hắn nhìn người phóng viên đang nghiêm túc hỏi đáp ' Cậu ta ngoại tình với người khác , còn ăn trộm tiền của tôi bỏ trốn nữa ' hắn đưa tay vào trong túi ném mấy tấm hình cậu ngủ cùng với người đàn ông khác ....!!!! .

Phóng viên xung quanh bắt đầu thì thầm to nhỏ bàn tán về Sở An , ông chủ cửa hàng nhìn Sở An không tin được mình đang giúp ....một 
Kẻ ăn trộm còn....còn ngoại tình nữa phản bội 
chồng mình . Ông lập tức đứng dậy lên giọng đuổi cậu đi giựt lấy thuốc trên tay cậu lại .....
' Mau cút khỏi đây cho tao , đồ không biết xấu hổ ' nói xong ông lôi cậu đẩy ra ngoài đóng cửa lại . Sở An ngơ ngác nhìn không tin được
tại sao hắn phải ép cậu tới mức này chứ ? , Người xung quanh nhìn cậu bọn họ bắt đầu bàn tán xôn xao về tin đồn lúc nãy .

Cậu sợ hãi lâý tay che mặt lại bước từng bước đi khỏi chỗ này , thì bị đám học sinh quay quanh buông lời nhục mạ cậu còn lấy điện thoại ra quay phim nữa . ' Nhìn kìa đồ không biết xấu hổ đã ngoại tình còn ăn trộm nữa, tụi mày mau nhìn xem thằng này đi hahaha ' bọn họ cười nói lao vào đánh cậu lấy điện thoại và ví của cậu , còn đánh cậu xong bỏ đi xung quanh không ai giúp đỡ cậu hết . 

Cậu từ từ đi từng bước mệt mỏi đau đớn cậu 
đã làm gì sai tại sao....?? Lại đối xử với cậu như vậy cậu không biết mình đã đi được bao lâu bụng đói cồn cào , dừng lại ngồi bên đường thẳn thờ nhìn lên bầu trời đen kịt kia giống như cuộc đời của cậu vậy , tiền của cậu bị lấy sạch thẻ tín dụng cũng bị đóng băng .

Cơn mưa xối xả rơi xuống cơ thể cậu lạnh lẽo ngã xuống đất tay sờ lên bụng giọng nói yếu ớt " bảo bảo baba đến gặp con rồi đây " nói xong cậu nhắm mắt ra đi trong đêm tối lạnh lẽo nằm đo không ai hay biết , cho đến sáng hôm sau mới có người đến đưa sát cậu đi . 

Sở An nằm trên giường nghĩ haizz còn hai tên nhân vật chính chết tiệt thì sống hạnh phúc , còn Lâm Ấn tên tra nam khốn kiếp đó thù thừa kế tài sản nhà họ Lâm nữa chứ...!!! Trong tiểu thuyết có viết ông cụ Lâm thì bị tên Lâm Ấn đó chọc cho tức chết di chúc , người thừa kế là Lâm Ấn (haizz) chưa sửa lại di chúc thì đã ra đi  .

 " Bây giờ nên làm để trừng trị hai người bọn họ đây ta ......? " Tiếng gõ cửa vang lên khiến cậu giựt mình ngồi dậy bước xuống giường , 
bên ngoài là tiếng của dì giúp việc ' Mời cậu Sở xuống dùng cơm ' Nói xong dì im lặng đi xuống lầu . 


Tg : hello lại là Gấu đây mọi người nghĩ tôi có nên cho ít ngược Sở An với Lâm Tử Minh không ta 🤔 cho thêm phần kịch tính á mọi người thấy sao ???? 







 









Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play