Nhắc tới thê tử, nụ cười trên mặt Dương Trúc Sơn càng tươi. Nói:
- Đại tẩu của muội khoẻ lắm, bà ấy ở nhà không khi nào chịu ngồi yên. Ngày nào cũng kéo huynh đi dạo vườn trái cây. Sức khoẻ bà ấy còn khá hơn huynh nữa đấy, luôn miệng thúc giục Võ Xuân sinh thêm mấy đứa, chê bai Đại phòng bọn huynh quá ít cháu chắt không được náo nhiệt như nhà Nhị ca của muội.
Trúc Lan nghe vậy trong lòng không khỏi khó chịu. Đại ca và Nhị ca đều có ba đứa con trai, một đứa con gái. Võ Đông chết trận, Đại ca chỉ còn lại hai đứa con trai thì đương nhiên là không đông người bằng nhà Nhị ca rồi. Cô nói:
- Con cháu đống quá cũng có rất nhiều chuyện phiền nhiễu. Nuôi lớn dựng vợ gả chồng, có ty tỷ thứ.
Dương Trúc Sơn vẫn luôn quan sát muội muội nói chuyện. Lúc nãy muội muội có rũ mi mắt, ông ấy nhìn thấy tất cả. Con trai út là khúc mắc trong lòng mà ông ấy không tài nào vượt qua được, nhưng đâu thể khiến muội muội khó chịu theo mình. Ông ấy mỉm cười thay đổi chủ đề:
- Mấy năm gần đây nhà muội gây dựng của cải cũng mai. Hằng năm nhận được quà cáp mà muội gửi về, ta và Nhị ca của muội cứ cảm thán mãi. Không biết phải tốn bao nhiêu bạc cho chỗ quà đó!
Dương Trúc Lâm tiếp lời:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT