Lại ba ngày nữa trôi qua, chiều đó cuối cùng Dương gia cũng đến kinh thành. Trúc Lan đứng chờ ở cửa phủ, đứng đằng sau là đàn con trai con dâu. Khi xe ngựa đến gần, Trúc Lan đi xuống bậc thang. Tám chiếc xe ngựa dừng lại, trong đó có bốn chiếc là để chở quà và hành lý.
Dương Trúc Sơn xuống xe trước, nhanh chóng đi đến trước mặt muội muội. Phải mất một lúc mới xúc động tiến lên:
- Huynh muội ta đã mấy năm không gặp, trông muội vẫn như cũ không thay đổi chút nào còn ta thì già đi quá nhiều rồi. Xem này, tóc của ca ca bạc đi không ít.
Trúc Lan nhìn đại ca trông đã già đi rất nhiều, hốc mắt cô ửng đỏ:
- Muội cũng già rồi, làm sao mà không thay đổi chút nào được chứ.
Dương Trúc Sơn cười vui vẻ, trông muội muội không già đi chứng tỏ cuộc sống trôi qua rất tốt bèn nói:
- Trong mắt ta muội không thay đổi chút nào cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT