Chu Thư Nhân ra hiệu cho Uông Cự ngồi xuống, nói:
- Chuyện phong tước vị đã ban bố rồi, bây giờ Đào gia muốn rời thuyền thì cũng muộn màng.
Nét mặt Uông Cự hơi xấu hổ. Gia chủ của Đào gia là đại cữu ca, là người nhà mẹ đẻ của nương tử. Vì vậy cho dù ông ấy thấy hơi chướng mắt thì cũng chẳng còn cách nào. Đại cữu ca tìm nương tử, nếu ông ấy mặc kệ đại cữu ca vẫn còn tìm dài dài. Trước kia ông ấy cảm thấy Đào gia không gây phiền phức gì, còn bây giờ ấy hả, ông ấy thật lòng nhớ những ngày tháng nhạc phụ còn trên đời. Nhạc phụ qua đời sớm quá! Ông ấy thở dài nói:
- Ta cũng biết lên thuyền rồi thì sao mà dễ xuống thuyền được.
Chu Thư Nhân bĩu môi:
- Ngài biết thế mà còn tới tìm ta? Ta thì đào ra được cách gì chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT