Minh Vân chờ xe
ngựa đi rồi mới dẫn Lưu Phong lên xe ngựa. Trông hắn có vẻ thất thần, nhưng Lưu
Phong cũng không hỏi. Đây không phải chuyện mà y xen vào được.
Minh Vân trở về
Chu gia nhưng chưa ăn trưa ngay, hắn mang quà tới cho ông bà nội trước rồi mới
quay về Đại phòng thay quần áo.
Chu Thư nhân cầm
cây trâm trên tay, nói:
- Quà của cháu trai cả không rẻ đâu.
Trúc Lan nhìn Chu
Thư Nhân vui vẻ, tiếp lời:
- Trông anh vui
chưa kìa.
- Đương nhiên
là anh phải vui rồi, cháu anh tặng quà cho anh kia mà.
Trúc Lan cũng rất
vui, bình thường cô chỉ hay nhận được quà từ cháu gái, còn đám cháu trai thì chỉ
khi nào sinh nhật mới tặng quà. Cô nói:
- Trâm cài này
của em cũng chẳng rẻ, quan trọng nhất vẫn là lòng hiếu thảo.
Chu Thư Nhân nói: -
Ngày mai anh sẽ dùng cái trâm cài này.
- Được thôi.
*****
Đại phòng
Lý thị và Chu
lão đại thấy con trai thật sự đổi ngọc bội trở về, hai vợ chồng cười đến không
khép miệng lại được. Minh Đằng trông bộ dạng vui vẻ của cha mẹ, không khỏi sờ sờ túi tiền của mình.
Minh Đằng âm thầm
tính toán. Tuy có vẻ tiền tiêu dùng hàng tháng của hắn không gọi là ít, nhưng sức
tiêu nhiều. Huynh đệ tỷ muội nhiều, trưởng bối cũng nhiều. Hằng năm đều tổ chức
sinh nhật, nên quà sinh nhật là kho� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.