Chu lão đại cảm thấy con trai vất vả, trong khi con trai của hắn mới có bao lớn đã phải đối mặt với sói dữ ngoài phủ rồi. Hắn đau lòng nhìn con trai lớn, nói:
- Uống chầm chậm thôi. 
Minh Vân uống trà giải khát, nói:
- Mẹ ơi, con không uống không được. Con mà từ chối thì chỉ đổi lại càng nhiều lý do bị bắt uống thôi, chi bằng ngay từ ban đầu nắm quyền chủ động cho rồi. Đây là lời bà nội nói ạ. Vả lại con cũng đâu có ngốc, con giả vờ say rồi xin đi trước. Không để bọn họ đoán được tửu lượng của con. 
Lý thị thoáng yên tâm, nói:
- May mà ông nội của con đã có chuẩn bị trước, mấy năm qua không ngừng nâng cao tửu lượng cho các con. 
Minh Vân gật đầu, trong bụng thầm mắng nhóm cháu Phùng gia. Độ rượu đãi khách hôm nay không thấp, cũng may tửu lượng của hắn tốt sẵn. Cộng thêm mấy năm nay uống rượu đều đặn mới không say mèm. Minh Vân sực nhớ ra miếng ngọc bội, hắn móc trong tay áo ra đưa cho mẹ và nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play