Hộ bộ
Khâu Duyên nói xong lại chẳng thấy Chu Thư Nhân
có chút phản ứng nào, nhịn không được nói lại lần nữa:
- Hoàng thượng hạ chỉ cho người bao vây nhà của
Trương Cảnh Hoành.
Chu Thư Nhân ngẩng đầu, nói:
- Ban nãy ta nghe rõ rồi.
Khâu Duyên khó hiểu:
- Nghe rõ rồi, sao ngài lại chẳng có chút phản ứng
nào?
Chu Thư Nhân chỉ vào bản thân:
- Ta họ Chu, Trương Cảnh Hoành và ta không liên
quan. Trương Cảnh Hoành bị bắt, hay là bị chém đầu cũng chẳng có chút liên quan
tới ta, vì sao ta phải phản ứng?
Khâu Duyên đơ mặt:
- Ngài không tò mò một chút nào sao?
Chu Thư Nhân mỉm cười, bởi vì ta hiểu rõ đó.
Ngoài miệng thì nói:
- Không tò mò. Ta còn rất nhiều việc phải làm,
không tán dóc nữa.
Khâu Duyên rối rắm đứng đó một lúc. Đến cả ông ta
cũng thấy tò mò, vậy mà Chu Thư Nhân không tò mò. Ông ta lẳng lặng xoay người về lại vị trí, trong lòng lại
nghĩ: ông ta không bình tĩnh được như Chu Thư Nhân, may mà ông ta đã chịu thua
Chu Thư Nhân. Sau đó lấy lại tinh thần và tiếp tục công việc.
*****
Tại phủ của Trương Cảnh Hoành, Trương Cảnh Hoành
đang nằm trên giường. Lúc mới bắt đầu, đầu óc của y trở nên trống rỗng. Bây giờ
đã bình tĩnh lại, Nếu như Hoàng thượng thật sự muốn giết chết y, hà cớ gì lại
đi lòng vòng. Càng làm ra nhiều chuyện càng chứng tỏ Hoàng thượng không muốn giết
y, bây giờ bao vây y âu cũng là vì muốn mang y ra làm m� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.