Chớp mắt lại qua bảy ngày, cuối cùng Chu gia cũng
nhận được quà năm mới của Dương gia và Tiền Thuận Thanh đưa tới. Quà năm mới
Dương gia đưa tới năm nay nhiều hơn năm rồi một chút, đi kèm quà Tết là bạc thu
được từ vườn trái cây. Năm nay thu hoạch không tốt, mưa gió liên miên, vị hoa
quả không ngon lắm khiến giá cả thấp hơn những năm trước nhiều. Nhưng mà, cũng
coi như thu hoạch không tồi.
Trúc Lan chia hết da mà Dương gia gửi tới cho các
phòng, bản thân không giữ lại dù chỉ một tấm. Chủ yếu là vừa vào đông, các phòng
có biếu ít da, lại có mấy tấm Tiền Thuận Thanh gửi tới nên chủ viện đủ dùng rồi.
Trúc Lan soạn ra những phần quà Tết khác, chờ
thêm một thời gian nữa mới mang đi tặng. Năm nay sau khi vào kinh, chi phí quà
Tết tăng lên rất nhiều, nặng nhất là phủ Ninh Quốc Công. Trúc Lan thấy Chu Thư
Nhân vào nhà, nói:
- Hôm nay
anh về sớm hơn thường ngày đó.
Khóe miệng Chu Thư Nhân vẫn còn ý cười, đáp:
- Tính toán sơ sơ được rồi, theo ý của Hoàng Thượng
thì vào ngày đông không cần gấp gáp làm gì. Anh cũng không cần tăng ca, hơn nữa,
hôm nay anh có hàn huyên mấy câu với Thái tử lúc ở hoàng cung.
- Hàn huyên chuyện gì?
Chu Thư Nhân uống trà nóng cho ấm người, đáp:
- Chuyện tốt, Thái tử nhắc tới Ngô Minh, còn nhắc
tới lễ bộ.
Trúc Lan đang suy nghĩ danh sách quà năm mới, bỗng
ngẩng đầu lên:
- Ý anh là năm sau Ngô Minh sẽ vào kinh, đến Lễ Bộ
ư?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.