Chu Thư Nhân lại rót cho mình một chén rượu, anh
nương theo động tác nâng chén rượu lên uống mà thoáng nhìn Thái tử một cái. Hôm
nay Hoàng Thượng làm lơ Thái tử, cả buổi tiệc khánh công, Hoàng Thượng chỉ nói
đôi câu với Thái tử. Trong lúc thu hồi tầm mắt, Chu Thư Nhân tiện thể đá mắt lướt
qua các vị đại thần trong bữa tiệc khách công, không ít đại thần cũng đang đánh
giá Hoàng thượng và Thái tử.
Chu Thư Nhân uống cạn chén rượu, đây là dấu hiệu
cho thấy sạch giặc ngoại xâm bắt đầu thanh trừng nội bộ đây mà. Hôm qua lâm triều
Hoàng Thượng đã lạnh nhạt với Thái tử, đôi cha con tôn quý nhất này đã bắt tay
vào bày binh bố trận rồi.
Khâu Duyên đè thấp giọng nói:
- Ngài quen Diêu thế tử à?
Chu Thư Nhân giải thích:
- Hồi ta còn là Tri phủ Tân Châu, Diêu thế tử
cũng ở Tân Châu, ta và Diêu thế tử có chút việc cần lui tới thôi.
Khâu Duyên yên tâm, không quen là tốt. Ông ta
cũng không muốn qua lại với Chu Thư Nhân rồi dính dáng tới Diêu thế tử:
- Sau này vẫn nên ít lui tới thì hơn, Diêu hầu
phủ rất loạn. Ngài nhìn mà xem, Diêu thế tử trở về, Diêu hầu phủ sẽ không yên
tĩnh đâu. Ngài mới tới kinh thành, thôi thì cẩn thận và dè dặt mới tốt.
Chu Thư Nhân cảm thấy giọng của Khâu đại nhân
lúc nhắc đến Diêu hầu phủ xen lẫn một chút khinh thường, anh im lặng chốc lát mới
trả lời:
- Ừm, ta nhớ kỹ rồi.
Khâu Duyên cũng không nhiều lời, ông ta thật sự
coi thường Diêu hầu phủ. Hậu trạch đấu đá nội bộ mà còn huyên náo tới nỗi mọi
người đều biết, không biết giữ thể diện là gì cả, ông ta nghe xong cũng thấy lỗ
tai ô uế.
Hoàng thượng và Thái tử mới đó mà đã lần lượt rời
đi, không lâu sau đó, tiệc khách công cũng tan cuộc. Chu Thư Nhân và Khâu Duyên
cùng nhau ra khỏi hoàng cung, cả hai đều không uống quá nhiều rượu, gió lạnh ập
tới thổi bay men say không còn một mống. Hai người bước đi không nhanh, Chu Thư
Nhân nghe thấy Diêu Triệt Dư gọi anh, nên anh đứng lại.
Khâu Duyên cau mày, mở lời:
- Ta đi trước đây.
Chu Thư Nhân: - Được.
Khâu Duyên giật giật khóe miệng, cuối cùng không
nói gì nữa. Ông ta đã từng cảnh báo một lần, vì vậy nhanh nhẹn xoay người bước
đi.
Bước chân của Diêu Triết Dư có phần gấp gáp, hắn
ta nói:
- Chu Đại Nhân, đã lâu không gặp, dạo này có khỏe
không?
Chu Thư Nhân: - Thế tử nhìn mà không biết sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.