Hắn chỉ có thể ghi tạc trong lòng sự tốt bụng của bà Chu và nhà họ Chu, nhớ kỹ bản thân nợ ông bà Chu bao nhiêu tiền. Bây giờ hắn không có khả năng trả lại, nhưng sau này hắn có năng lực chắc chắn sẽ báo đáp họ.

Trúc Lan sợ Đại Tiền suy nghĩ nhiều nên cũng không hỏi hết bao nhiêu tiền, mà nói:

- Chuyện của Đại Tiền sớm hay muộn gì cũng phải giải quyết, chúng ta đến nhà Trương Đại Thiết hoàn thành những chuyện nên làm đi, tránh cho đêm dài lắm mộng.

Chu gia mời đại phu đến, trong thôn khó giữ bí mật, ai ai cũng biết bọn bọ mời đại phu cho Tuyết Hàm, vả lại Chu gia không phải là người thấy chết không cứu. Bọn họ chỉ sợ Trương Đại Thiết vẫn còn nghĩ đến chuyện bán Đại Tiền, rồi xảy ra việc ngoài tầm kiểm soát.

Chu Thư Nhân đứng lên, nói:

- Cầm theo một mảnh vải có thể may quần áo được, chúng ta tới nhà tộc trưởng trước, bảo tộc trưởng đi cùng chúng ta, giải quyết một lần cho xong.

Trúc Lan hiểu được, Chu Thư Nhân không những muốn kéo Đại Tiền ra khỏi nhà Trương Đại Thiết, mà còn muốn cắt đứt quan hệ hoàn toàn. Thế thì Đại Tiền và nhà Trương Đại Thiết không còn dây mơ rễ má gì nữa, khỏi phải lo lắng nhà Trương Đại Thiết đeo bám.

Nói về dòng tộc Chu thị, nhà Chu Thư Nhân là nhánh duy nhất, tổ tiên Chu Thư Nhân không phải người Chu gia địa phương, mà là người từ nơi khác đến đây định cư. Một gia đình không thể không có dòng tộc, họ từ từ hoà nhập với Chu gia địa phương, nhưng cũng chẳng quá thân thiết với Chu gia địa phương. Tới lứa của cha Chu Thư Nhân, mối quan hệ càng thêm khó xử. Gần như không thường qua lại, nguyên nhân chủ yếu là vì cha của Chu Thư Nhân là con trai độc đinh, còn là độc đinh có sức khoẻ kém. Trong tộc trông ngóng cha của Chu Thư Nhân chết sớm, không ngờ cuối cùng lại xuất hiện mẹ chồng của Trúc Lan. Không những hạ sinh Chu Thư Nhân, còn giúp cha của Chu Thư Nhân sống đến khi Chu Thư Nhân lấy vợ sinh con mới về với tổ tiên. Dòng họ Chu thị lấy giỏ tre múc nước không kiếm chác được, còn bị cả nhà Chu Thư Nhân thấy được lòng tham, bọn họ xấu hổ cho nên rất ít tới lui Chu gia. Trước mắt, con cái Chu gia không có đi học ở trường của dòng tộc. Chu gia và dòng tộc chỉ còn sót lại một chút tình cảm ngoài mặt mà thôi.

Trúc Lan tìm được một mảnh vải dệt không tệ, Chu gia nhờ người trong tộc giúp đỡ không hề vòng vo, lần nào cũng mang theo món đồ tốt. Ngươi nhận được lợi, ta hoàn thành việc, mọi người đều vui, ít chuyện phát sinh.

Chu Thư Nhân cầm tấm vải dệt, nói với Đại Tiền:

- Có ráng được thêm chút nữa hay không?

Còn một vở diễn cần phải phối hợp.

Đại Tiền cực kỳ thông minh, ông Chu không nói gì nhiều nhưng hắn cũng biết ông Chu đang định làm gì. Trong lòng u ám bỗng chốc cảm thấy bừng sáng, hắn thật sự có thể thoát khỏi cái nhà kia sao?

Chu Thư Nhân gõ đầu Đại Tiền một cái, nói:

- Đang nghĩ gì đó, nhíu mày cứ như ông cụ non vậy.

Đại Tiền căng thẳng đến nỗi thở cũng khó khăn, lần trước hắn nghĩ ông Chu nói cha mẹ không cần hắn nữa hay ông Chu sẽ xử lý tốt mọi chuyện chẳng qua chỉ là an ủi hắn thôi, không ngờ lại là sự thật. Vành mắt của hắn đỏ hoe, hỏi:

- Con có thể đổi sang họ Chu không ạ?

Chu Thư Nhân sửng sốt. Anh thật sự không có ý định đổi họ cho đứa trẻ này, dòng họ là chuyện cả đời, không thể nói sửa là sửa. Con rể nuôi từ bé là nói đùa thôi, thực tế còn phải suy nghĩ cẩn thận.

Đại Tiền không nhận được câu trả lời, lửa nóng trong lòng nguội đi một chút. Hắn hiểu lầm rồi, Chu gia không muốn nhận hắn làm con nuôi, hắn chậm rãi cúi đầu xuống thật thấp:

- Có thể cắt đứt là tốt lắm rồi, cảm ơn ông Chu!

Quả nhiên hắn đã hy vọng hão huyền, đôi mắt đỏ hoe, hắn thật sự muốn được cha mẹ yêu thương.

Trúc Lan cầm lòng không đậu, ôm chầm đứa nhỏ gầy yếu. Cô trừng mắt nhìn Chu Thư Nhân, xem xem anh gây ra chuyện gì này!

Chu Thư Nhân không biết xử lý thế nào, tại anh không nói rõ ràng, chưa suy nghĩ đến khát vọng trong trái tim mong manh của đứa nhỏ. Đúng là cần phải nói cho rõ ràng:

- Đại Tiền, không thể sửa họ đâu con. Chúng ta không cùng một tộc, không được phép nhận con nuôi, người trong tộc Trương thị sẽ không để những chuyện này xảy ra. Vả lại sửa họ là phản bội gia tộc, con là đứa trẻ thông minh, ta không đành lòng chôn vùi tài năng, hy vọng con có cơ hội tham gia khoa cử. Con phải nhớ kỹ, không cần biết là sửa họ vì lý do gì, một người phản bội gia tộc là người bất trung bất hiếu. Con đã hiểu chưa? ( truyện trên app tyt )

Đại Tiền đã từng học lỏm vài buổi ở trường học của dòng tộc Chu thị, hắn hiểu được vài đạo lý:

- Đại Tiền đã hiểu rồi ạ!

Chu Thư Nhân rất thích Đại Tiền ở chỗ thông minh nhạy bén, một hạt giống tốt hiếm thấy! Nguyên thân đã nhiều lần nhìn thấy đứa nhỏ này lén tập viết chữ, nên cũng có kiểm tra qua.

- Giờ có chút tinh thần rồi, chúng ta đi thôi!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play