Nhà tộc trưởng mở màn mời tiệc đầu tiên, sau đó mấy nhà trong tộc dấy lên làn sóng mời tiệc. Bối phận của Chu Thư Nhân lớn, rất ít người bối phận lớn hơn anh còn sống. Thế nhưng ai bảo Chu Thư Nhân được sinh ra muộn, người cùng bối phận lớn hơn anh ít nhất phải mười tuổi. Vì vậy, chỉ cần lớn hơn Chu Thư Nhân đều sẽ mời Chu Thư Nhân, còn không có cách nào đẩy đi được.

Chờ dự qua một vòng tiệc, cho dù người có trí nhớ tốt như Trúc Lan cũng thấy ong ong cái đầu. Cổ đại không có kế hoạch hoá gia đình, nhà nào ít con thì bốn năm đứa, nhà nào nhiều con thì bảy tám đứa. Vài nhà sống cùng nhau hết, không có chia của cho ra ở riêng, thế hệ cháu chắt lại càng đông đúc. Đây đã là vì tỷ lệ chết yểu ở thời cổ đại khá cao rồi đấy, chứ nếu sống hết thì sẽ còn đông hơn thế nữa.

Trẻ con mỗi nhà không ít, Trúc Lan tới nhà ăn cơm tặng quà gặp mặt chỉ là việc nhỏ, thế nhưng quá nhiều trẻ con khiến cô rất khó ghi nhớ. Thêm vào đó, người có quan hệ huyết thống trông cứ từa tựa nhau cả, Trúc Lan nhớ mặt mấy đứa con nít mà thấy hết sức đau đầu.

Tuyết Mai và các con về nhà mẹ đẻ, Trúc Lan đang làm quần áo, còn Chu Thư Nhân thì đang nghỉ ngơi. Mấy ngày vừa qua bọn họ thật sự mệt chết, tạm thời không muốn đi đâu nữa hết, liều mạng ở nhà. Tuyết Mai bế con gái vào phòng chính, nàng ấy không ngờ cha nằm trong này, nàng ấy cho rằng cha đang đọc sách, bèn lo lắng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play