Chu Thư Nhân ngồi dậy, nhìn thấy Trúc Lan lăng xăng trong phòng. Cô lật một góc giường đất lên và móc ra một chiếc túi vải, mò mẫm đằng sau tường gạch thêm một chiếc túi vải khác, trên mặt đất cũng có, trên xà nhà cũng có, trong chiếc tủ đứng bên cạnh giường đất đủ cả. Toàn bộ những nơi không thể ngờ đến trong nhà, không đâu là không có lỗ, hang chuột còn chưa nhiều bằng lỗ giấu tiền đấy.

Chờ Trúc Lan tìm ra hết thì cô đã mệt bở hơi tai, thân thể này đúng là không ổn, thảo nào ngay từ đầu năm đã không ra đồng. Bây giờ mới làm một lúc mà lưng ướt đẫm mồ hôi, tim đập thình thịch, hai chân mềm nhũn không thể đứng vững, phải chống vào giường đất và ngồi xuống một hồi mới thấy đỡ hơn.

Giọng nói của Chu Thư Nhân đầy vẻ lo lắng, anh có ký ức, sức khoẻ của vợ của nguyên thân thật sự không tốt:

- Em không sao chứ?

Trúc Lan xua tay, nói:

- Không sao, trong phòng này còn một bình gốm nữa, tôi kéo mãi không ra, trong đó toàn là tiền đồng, đã được chia sẵn từng xâu từng xâu một, mỗi xâu có năm lượng. Những chỗ khác đều bị lấy ra cả rồi - Cô vừa nói vừa trèo lên giường đất, nhìn mớ túi vải lập tức tràn trề sức sống.

Ánh mắt của Chu Thư Nhân cũng đang tập trung vào đó, hỏi:

- Tất cả đều đã ở đây rồi ư?

- Ừm, đây là tiền mặt trong nhà. Cuối triều đại trước tình hình hỗn loạn, triều mới vừa được lập nên cũng loạn, trông thì có vẻ chủ nhân của thân thể này không phải là người có trí tuệ cao siêu gì, nhưng lại rất cẩn thận không giữ ngân phiếu trong nhà, đổi hết thành bạc và tiền xu rồi.

Chu Thư Nhân tự nhủ trong lòng, cũng không phải là không thông minh, chỉ đào lỗ trong phòng thôi mà đã bắt được điểm mấu chốt khiến anh choáng váng:

- Ý của em là số tiền trong nhà này đủ để mua ngân phiếu sao?

Ôi, nhà này đúng là có nhiều của cải thật đấy! Dựa theo ký ức, ở đây không có ngân phiếu trị giá một hai hay năm mười lượng, ít nhất phải là năm mươi lượng, mà còn là số lượng lớn.

Trong trí nhớ của nguyên thân, lúc triều đại mới thành lập, bọn họ lấy ra một số tiền để xây nhà và đặt mua ruộng đất. Trong nhà có khoảng 20 mẫu đất không lớn, 10 mẫu ruộng nước, mười mẫu ruộng khô, tưởng đâu đã tiêu hết của cải rồi. Giai đoạn đầu của triều đại mới, miễn thuế ba năm, cuộc sống mới khá khẩm hơn một chút. Tuy nhiên gia đình đông con, lại còn tiêu rất nhiều tiền cho con ăn học, cưới dâu, trong lòng nguyên thân trộm nghĩ, mấy năm nay mưa thuận gió hoà cho nên trong nhà dành dụm được mười mấy lượng đã là rất khá. Thế nhưng bây giờ nghe Trúc Lan nói, nhìn mớ túi vải và tráp tiền ở đây, không thể không nói mẹ của nguyên thân đúng là rất có năng lực! Dù sao bọn họ cũng không cho rằng vợ của nguyên thân sẽ có năng lực cỡ này.

Trúc Lan đếm số túi vải, tổng cộng tám cái. Cô mở tráp tiền ra trước, đổ hết những thứ bên trong ra.

- Trong này có khế đất của 20 mẫu đất, khế đất nhà ở hiện tại, 15 lượng bạc, 1,305 văn tiền. Hôm nay lấy ra vẫn còn thừa lại lượng bạc, đây là toàn bộ tài sản trong tráp.

Chu Thư Nhân gật đầu, số tiền trong tráp không khác con số trong đầu nguyên thân là bao. Anh chuyển ánh mắt sang mớ túi vải, hỏi: - Chỗ này thì sao?

Trúc Lan bỏ tiền vào tráp trở lại, bắt đầu mở túi vải ra. Túi vải có ba màu sắc, còn có dấu vết từng bị chuột gặm. Đây là mồi nhử đám chuột, cho dù không sợ bị cắn, trong lòng vẫn thấy không được thoải mái. Cô chưa thấy chuột ở đây, nếu không phải có tiền bạc cám dỗ thì cô sẽ không bao giờ chạm vào. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Trúc Lan bỏ lớp bên ngoài, hai người cũng nhìn thấy rõ bên trong mỗi túi vải màu xám của 10 lượng bạc, có ba túi xám, vị chi là 30 lượng bạc. Còn hai túi vải màu đỏ, mỗi túi chiều muốn mù đôi mắt của Trúc Lan và Chu Thư Nhân. Ôi má ơi, vàng!!! Dù là hiện đại, cũng chẳng có ai mua hơn chục thỏi vàng nhét vào một chỗ. Trong mỗi túi này là 5 thỏi vàng hai lượng, tổng cộng 10 lượng vàng. Một lượng vàng là 10 lượng bạc, quy đổi thành bạc sẽ là 100 lượng. Trong lòng Trúc Lan hiểu rõ đây là những chiếc túi to nhất, bởi lẽ bọn chúng đều được giấu dưới gạch. Ba chiếc túi còn lại thì nhỏ hơn, hai cái tìm thấy ở trên xà nhà, một cái tìm thấy bên dưới lòng đất.

Chu Thư Nhân nhìn ba cái túi còn lại bằng ánh mắt rất háo hức, Trúc Lan lần lượt mở ra. Trong một chiếc túi là một đôi vòng tay bạc, vài đôi hoa tai bạc và mấy cây trâm cài tóc cũng làm bằng bạc. Một chiếc túi khác cất giữ một cặp vòng long phượng vàng, hai chiếc nhẫn, và vài đôi khuyên tai bằng vàng không lớn. Trong chiếc túi cuối cùng là một miếng ngọc bội, là loại ngọc dương chi bạch ngọc thượng hạng nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play