Sau khi mở tiệc chiêu đãi xong, sứ đoàn các nước bắt đầu trở nên bận rộn với các buổi đàm phán và thảo luận. Dung Xuyên bị Thái tử kéo đi hỗ trợ, không chỉ đơn giản là đệ đệ ruột thịt, mà quan điểm của Dung Xuyên còn rất hợp với Thái tử, thoạt nhìn hai huynh đệ này không làm việc chung với nhau bao lâu nhưng sự ăn ý gần như khắc sâu vào trong xương cốt đến độ đám người Tề vương không tài nào so sánh được. 
Chu Thư Nhân nghĩ rằng sứ đoàn các nước bận bịu thì Vương tử Joy sẽ không quấy rầy anh được, nào ngờ vị vương tử này cực kỳ lì lợm. Chu Thư Nhân vừa ra khỏi nha môn thì nhìn thấy vương tử Joy, sứ đoàn các nước vào kinh chỉ có thể dẫn theo một nhóm binh lính nên tạm thời bên cạnh vương tử Joy chỉ có hai người cận vệ. 
Râu Chu Thư Nhân giật giật, nói: - Vương tử Joy! 
Joy rất khiêm nhường, y không phải là người thừa kế số một nhưng là một người có dã tâm. Đối với một vương tử không được coi trọng, lần đi sứ này là cơ hội duy nhất. Y nói:
- Tôi biết Chu đại nhân rất bận, lúc này có thể chờ được Chu đại nhân ra đúng là tốt quá!  
Chu Thư Nhân biết anh chàng vương tử này đã đến từ sáng sớm, túc trực ngoài cửa cho đến bây giờ. Vương tử Joy không lớn, chỉ mới 17 tuổi. Trong mắt Chu Thư Nhân, đây là một chàng thiếu niên hay cười e thẹn, nhìn anh mắt ánh mắt tràn ngập sự sùng bái, rất biết ngụy trang dã tâm:
- Nếu vương tử muốn tham khảo môn toán cùng bản quan thì bản quan rất bận, lâu rồi không có nghiên cứu. - Ngừng lại một chút, anh mới nói tiếp: - Con trai của bản quan đã vượt qua bản quan rồi, nó ở Lễ Bộ luôn đấy, anh và nó gặp nhau nhiều, có thể hỏi bất cứ lúc nào mà. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play